Ầm!
Rầm, rầm!
Đột nhiên đất trời chuyển sắc, mây đen dày đặc, hình ảnh con rồng khổng lồ kia rẽ ngang trời khiến trời đất rung chuyển.
“Huyền pháp thật…thật bá đạo”, Diệp Thành quan sát mọi thứ, hắn cứ thế há hốc miệng hồi lâu.
Lúc này, thế giới hư ảo kia bắt đầu tan biến, một luồng thông tin khổng lồ nhập vào đầu hắn, đó là một bộ mật pháp với tên “Hàng Long”, còn cảnh người Man kia thi triển mật pháp này cứ thế xuất hiện liên tục trong đầu hắn.
A….!
Không biết từ bao giờ, trong lư luyện đan, Diệp Thành ngồi bật dậy, sau một hồi thẫn thờ hắn mới tỉnh táo lại.
“Hàng Long”, Diệp Thành thầm nhủ rồi mới hiểu ra mình đã bị cuốn vào trong ý cảnh kỳ diệu, còn ý cảnh kia chính là ký ức của người Man kia.
Nghĩ rồi, hắn vội vàng đứng dậy, lại lần nữa nhìn vào thành vách của lư luyện đan rồi mới nhận ra từng văn tự dày đặc trên đó không còn nữa.
“Trông có vẻ như mật pháp Hàng Long này đã được khắc trong lư luyện đan này lâu đời rồi”, Diệp Thành lẩm bẩm.
“Nếu thật sự là vậy thì lẽ nào Từ Phúc không biết?”
“Hay là…”, nói tới đây, mắt Diệp Thành chợt sáng lên, hắn nhìn chân hoả trong vùng đan hải: “Hay là mật pháp Hàng Long này chỉ hiển hiện khi gặp được chân hoả, còn địa hoả không đủ mạnh để khiến nó hiển hiện, vậy trưởng lão Từ Phúc không biết cũng là đương nhiên”.
Diệp Thành tạm thời đoán vậy rồi lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876727/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.