“Đan phương mà ta đưa cho ngươi không được truyền ra ngoài”, Từ Phúc nhắc nhở Diệp Thành, “đan phương đối với những luyện đan sư như chúng ta mà nói rất quan trọng, phải gìn giữ cẩn thận”.
“Con hiểu rồi ạ”, Diệp Thành nhanh miệng đáp lời, hắn cứ thế chúi đầu đọc đan phương.
“Từ từ xem”, Từ Phúc để lại một câu rồi đi ra khỏi nội đường. Trước khi đi, ông ta còn để lại một tấm lệnh bài, “thiếu linh thảo gì thì lấy lệnh bài của ta đi tới Linh Thảo Viên hái”.
“Còn có thể như thế sao ạ?”, nhận lấy lệnh bài của Từ Phúc, mắt Diệp Thành sáng lên, đây có khác gì giấy thông hành đâu chứ.
Đêm khuya, hắn cầm theo lệnh bài tới Linh Thảo Viên. Lại lần nữa tới đây, hắn có tự tin hơn. Đã có lệnh bài trong tay, hắn sẽ không khách khí nữa.
A…Ô….Ôi….!
Vẫn như lần đầu tiên, vừa vào Tiểu Linh Viên đã nghe thấy tiếng nữ nhân rên rỉ vọng ra khỏi lầu các. . truyện tiên hiệp hay
Diệp Thành ho hắng, hắn gại gại mũi như thể tiếng nữ nhân kia rên rỉ khiến hắn nhớ tới đêm hoan lạc ở rừng Yêu Thú. Âm thanh ấy lúc này như vang vọng trong đầu hắn khiến hắn không khỏi rạo rực trong người.
Diệp Thành cố gắng kiềm chế mọi suy nghĩ, hắn ho hắng một tiếng. Đột nhiên trong lầu các vang lên giọng nói hoang mang: “Mau, mau mặc đồ vào”.
Chẳng mấy chốc, nam đệ tử tên Lý Tam đi ra, đến đai quần còn chưa thắt chặt.
“Có việc gì không?”, Lý Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876723/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.