Tử Huyên né đòn hiểm một cách dễ dàng.
“Còn nữa”, Diệp Thành mỉm cười, hắn lên gối.
Tử Huyên vung tay chặn lại đòn đá bằng gối của Diệp Thành.
“Đừng coi thường ta”, bàn tay Diệp Thành biến hoá tạo thành hình móng vuốt của diều hâu.
Có lẽ vì tốc độ của hắn quá nhanh hoặc có lẽ do Tử Huyên chỉ có một tay nên không kịp chặn Diệp Thành lại. Bàn tay Diệp Thành cứ thế đánh một đòn trúng ngực Tử Huyên.
Hự!
Diệp Thành há miệng, mặc dù còn cách bộ y phục nhưng hắn vẫn có cảm giác về phần da thịt mềm mại kia. Cũng có thể vì đây là lần đầu tiên hắn đánh vào vị trí đó của một nữ nhân nên mới có cảm giác như vậy.
Đòn đánh này khiến Tiểu Linh Viên không còn yên tĩnh nữa.
Bốp!
Ngay sau đó, một cái tát chói tai vang lên, Diệp Thành còn đang ngây người trong cảm giác nghĩ về phần ngực mềm mại của nữ nhân thì đã bị Tử Huyên giáng cho một cái tát đau đớn vào mặt.
Ôi!
Rát quá!
Diệp Thành lảo đảo lùi về sau, uy lực của cái tát này rõ ràng khiến hắn phải há hốc miệng bất ngờ, khuôn mặt của hắn bị đánh cho méo xệch cả đi, đôi mắt chỉ có thể nhìn thấy toàn sao là sao.
Có điều vẫn chưa hết.
Không đợi Diệp Thành đứng vững, hắn mới chỉ ngẩng đầu đã nhận ngay một tát vào phần mắt trái vốn đang hoa cả đi.
Diệp Thành lảo đảo lùi về sau, cứ thế ngây người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876671/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.