“Đây không phải là hình nộm Địa Cấp chứ?”
“Có lẽ không phải”, Đường Như Huyên lắc đầu: “Hình nộm Địa Cấp đã có thể thi triển một số huyền thuật đơn giản, bên trong cơ thể cũng có chân khí được phong ấn để chống lại huyền thuật thi triển, thế nhưng vừa rồi, khi muội thay y phục cho nó thì thấy trong cơ thể nó không có chân khí”.
“Vậy thì lạ thật”, Hùng Nhị xoa xoa mặt, đau đớn rít lên.
“Như Huyên cô nương, cô nương có vẻ rất am hiểu về hình nộm”, Diệp Thành cười nói.
“Sư tôn của muội từng tham gia vào việc luyện chế hình nộm, muội từng nghe qua”, Đường Như Huyên tươi cười để lộ ra cái răng khểnh duyên dáng: “Nếu có thể thì muội có thể dẫn hình nộm của huynh tới chỗ sư tôn kiểm tra”.
“Để sau khi kết thúc trận so tài ngoại môn cũng được”, Diệp Thành đáp lời.
Nói tới cuộc so tài ở ngoại môn, Hùng Nhị lại ghé tới gần: “Nghe nói cuộc so tài lần này, chỉ cần các đệ tử tham gia thì đều có một lần cơ hội sống lại”.
“Có cả chuyện này sao?”, Diệp Thành thắc mắc.
“Chủ yếu là vì trong cuộc so tài lần trước có quá nhiều chuyện khúc mắc”, Hùng Nhị giải thích: “Hiện giờ mười đệ tử xếp đầu đều là những đệ tử bại trận trong cuộc thi đấu lần trước. Không phải thực lực của bọn họ không ổn mà vì bọn họ gặp phải đệ tử mạnh, lần trước trong cuộc so tài, có rất nhiều đệ tử đuối hơn bọn họ đã được vào nội môn, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876666/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.