Sau tiếng hô bên trên vân đoàn, Diệp Thành và Tề Hạo ở phía đối diện đều xông lên chiến đài.
“Đáng chết”, Tề Hạo hằn học nhìn Hổ Oa và Diệp Thành.
“Thua là thua, thua rồi còn không phục à?”, Diệp Thành lạnh giọng, ôm lấy Hổ Oa đi xuống chiến đài.
Nhìn Hổ Oa trong lòng, Diệp Thành nở nụ cười an ủi, một thiếu niên đôn hậu mà lại quật cường thế này, thắng không phải dựa vào thực lực mà dựa vào tín niệm tất thắng trong lòng.
“Đại ca, đệ không khiến huynh mất mặt chứ?”
“Đệ rất giỏi”.
Hai bên lần lượt đi xuống chiến đài nhưng những đệ tử xung quanh đều hết sức tò mò. Ai mà ngờ nổi trận quyết đấu giữa hai tên nhóc còn non lại đánh hay như vậy.
Quay về vị trí bên dưới chiến đài, Hổ Oa đã được người chuyên trách đưa đi. Cuộc so tài ở ngoại môn khó tránh khỏi việc bị thương, để tránh xảy ra thương vong, tông môn đều phái người chuyên trách của mình tới trị thương.
Vù!
Một trận quyết đấu kết thúc, la bàn trên không trung lại lần nữa xoay chuyển.
Chẳng mấy chốc, hai đạo linh quang lần lượt chiếu xuống, một đạo chiếu về phía Địa Dương Phong, một đạo chiếu về phía Linh Đan Các, nói chính xác hơn là chiếu vào người Tề Nguyệt.
Phía đối diện là một đệ tử của Địa Dương Phong trông vẻ mặt do dự thấy rõ.
Đánh kiểu gì bây giờ?
“Trưởng lão, con nhận thua”, tên đệ tử kia lập tức giơ tay, không động đậy mà ngồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876654/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.