“Đó là…”, bên dưới chiến đài, rất nhiều đệ tử chân truyền phải ngỡ ngàng, có vẻ như bọn họ biết được Doãn Chí Bình sắp thi triển mật pháp gì.
“Kinh lôi trảm đao quyết”, Doãn Chí Bình hô lên, một đạo đao mang sắc lạnh dài đến ba trượng được chém ra.
Thấy vậy, Diệp Thành đứng lại lật tay lấy ra thanh Thiên Khuyết, hai tay hắn nắm chặt, giơ thanh Thiên Khuyết trước người.
Keng!
Đao mang khủng khiếp đột nhiên chém vào thanh Thiên Khuyết.
Diệp Thành cong gối, thanh thạch bàn dưới chân bị hắn dẫm mạnh tạo thành các vết nứt mới, đôi tay hắn đau đớn, khí huyết sục sôi, sau đó Diệp Thành phun ra cả miệng máu.
“Mật thuật bá đạo quá”, bên dưới vang lên tiếng xuýt xoa trầm trồ, nếu như là bọn họ thì chắc chắn không thể chống được lại đòn công kích này của Doãn Chí Bình rồi.
“Có thể là thủ đồ của Giới Luật Đường đương nhiên sẽ không đơn giản”.
“Diệp Thành, ngươi có thể chặn lại được Kinh Lôi Trảm Đao Quyết, quả khiến ta phải bất ngờ đấy”, bên dưới, Tề Nguyệt ngạc nhiên, có vẻ như cô ta biết được sức công phá khủng khiếp của đòn đánh vừa rồi.
“Còn không chết?”, thấy Diệp Thành vẫn đứng đó sừng sững, mặt Doãn Chí Bình tối sầm cả lại.
Diệp Thành như một kẻ có sức mạnh vượt trội, bị đánh như vậy mà không chết, dù Doãn Chí Bình liên tiếp sử dụng những tuyệt kĩ mà mình biết nhưng vẫn chẳng thể làm gì hắn.
“Lại”, Doãn Chí Bình lạnh giọng, lại lần nữa vung đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876646/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.