Chương trước
Chương sau
“Là đệ tử chân truyền của Nhân Dương Phong, đến dũng cảm quyết đấu công bằng với Diệp Thành mà cũng không có sao?”

“Bình thường hùng hổ lắm, sao giờ lại nhát gan thế?”

“Đánh một tên tu vi Ngưng Khí sống dở chết dở, mẹ kiếp, cũng được đấy”.

Võ mồm của Hùng Nhị được tận dụng triệt để hắn cứ thế liến thoắng không ngừng nghỉ phút giây nào.

Có điều tiếng mắng chửi của hắn trong mắt Giang Hạo lại chẳng là gì. Mục đích của Giang Hạo rất rõ ràng, đó là nhân lúc Diệp Thành yếu thế đánh bại Diệp Thành, cho dù là thủ đoạn ti tiện hắn cũng không từ.

Phụt!

Phụt!

Phụt!

Trên chiến đài, Diệp Thành không ngừng đổ máu khiến người ta nhìn mà không khỏi thót tim.

Có điều mặc dù ở trạng thái suy nhược như vậy mà hắn vẫn có thể trụ được mười mấy chiêu từ Giang Hạo cũng đã là một kỳ tích rồi. . Ngôn Tình Sủng

Phía đối diện, Giang Hạo mặt mày nóng bừng lên. Hắn là ai, là đệ tử chân truyền của Nhân Dương Phong, đường đường là đệ tử nằm trong danh sách mười người đứng đầu ở ngoại môn, thế mà mất thời gian lâu như vậy rồi vẫn không thể đánh bại tên tu sĩ Ngưng Khí, trận quyết đấu này cho dù là thắng cũng mất hết thể diện.

Nghĩ vậy, đôi mắt hắn lại hằn lên ánh nhìn lạnh lùng, hắn trỗi lên dã tâm giết người.

Chỉ thấy hắn cắn đứt ngón tay, ngón tay rỉ máu chà vào kiếm phong trên linh kiếm sau đó, chân khí được đẩy vào trong thanh kiếm.

Vút!



Đt nhiên, thanh kiếm rung lên, linh quang chiếu rọi, phần điện lôi trên thanh kiếm lìa ra.

“Trường Hồng Quán Nhật”, sau tiếng thét của Giang Hạo, hắn xông lên, chém ra một nhát kiếm sắc lạnh về phía ngực của Diệp Thành.

Thấy vậy, đôi mắt Diệp Thành nheo lại. Hắn có thể cảm nhận được sự khủng khiếp trong nhát kiếm này, đây chắc chắn là mật thuật giết người.

Diệp Thành nhanh chóng né người nhưng vẫn trúng chiêu.

Phụt!

Máu tươi bắn ra, hắn bị chém rách phần ngực, nhát kiếm kia còn đâm xuyên vai hắn, phần điện lôi trên thanh kiếm chọc vào cơ thể, cứ thế khiến kinh mạch Diệp Thành đứt rời.

Phụt!

Máu tươi bắn đầy mặt đất, Diệp Thành lảo đảo lùi về sau.

“Còn không chết?”, Giang Hạo phẫn nộ, xông lên chém tiếp một nhát kiếm nữa.

Phụt!

Vẫn là cảnh tượng máu me tuôn trào, nhưng lần này Diệp Thành lại dùng bàn tay bằng xương bằng thịt của mình để chặn lại trường kiếm của Giang Hạo.

Diệp Thành từ từ ngẩng đầu, đôi mắt đỏ lừ hằn lên từng vân máu mang theo cái nhìn lạnh đến thấu xương: “Ngươi đánh đủ rồi đấy, giờ đến lượt ta”.

Vút!

Diệp Thành dùng sức khiến trường kiếm của Giang Hạo bay ra khỏi đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.