“Gặp lại sau nhé”, Diệp Thành khoát tay, chao đảo bước ra khỏi rừng hoang.
Lúc này, ở lối vào của rừng hoang có rất nhiều người đứng đợi, có người sốt ruột, cũng có người cười trên nỗi đau của người khác. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Bỉ Ngạn Hoa
3. Hôn Nhân Chớp Nhoáng Với Bạn Trai Cũ Không Thể Ly Hôn
4. Đại Boss Mafia Muốn Tôi Làm Thế Thân
=====================================
“Thời hạn ba ngày sắp kết thúc rồi”, có đệ tử nội môn liếc nhìn sắc trời, lên tiếng.
“Chuyện gì thế không biết, tên Diệp Thành đó sao còn chưa ra nhỉ?”
Hiện trường nhốn nháo, tiếng xì xào vang lên không ngớt.
“Không phải chứ?”, Tạ Vân xoa cằm: “Nếu như Diệp Thành bị giải quyết rồi thì mấy người phía Khổng Tào cũng phải ra đây rồi mới phải, hai ngày mà không thấy bóng dáng ai, bọn họ ở trong làm gì không biết?”
“Nào, nào, để ta tính xem nào”, Hùng Nhị giơ tay ra bày ra ra bộ dạng đang tính toán gì đó, vừa bấm đốt ngón tay vừa lẩm bẩm.
“Sao ta lại có dự cảm chẳng lành nhỉ?”, Hoắc Đằng gãi gãi đầu.
“Đợi đã, việc này quả thật rất khác thường”, Tề Nguyệt khẽ giọng, mặc dù cố bày ra vẻ điềm tĩnh nhưng vẫn sốt ruột nhìn về lối ra.
So với bọn họ thì mấy người phía Tề Hạo lại nở nụ cười tươi rói: “Cho dù ngươi có mạnh đến mấy thì cũng không thể vào được nội môn đâu, có lẽ còn bị phế đi tu vi cũng nên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2875879/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.