Hắn còn đang ngác ngơ thì Nhiếp Phong đã đi đến.
“Xin chào Nhiếp Phong sư huynh”, giống như các đệ tử nội môn, Diệp Thành là đệ tử đương nhiên cũng chắp tay hành lễ.
Nhiếp Phong không nói gì, chỉ cười nhạt với Diệp Thành, tính cách của hắn giống hệt sư phụ Phong Vô Ngấn của mình, lạnh lùng kiệm lời thế nhưng nở nụ cười thì như gió mùa xuân vậy.
“Người này có thể thâm giao”, nhìn theo bóng hình Phong Vô Ngấn, Diệp Thành thầm nhủ: “Không kiêu không nóng, trầm ổn như núi, mặc dù lạnh lùng kiệm lời nhưng lại không tỏ ra cao cao tại thượng”.
“Diệp Thành, ta giết ngươi”, một tiếng hét vang lên làm gián đoạn mọi suy tư của Diệp Thành, người xông tới đã tung ra một chưởng.
Không ai kịp nhìn người đến là ai, theo quán tính, Diệp Thành vung tay thật mạnh đánh ra một chưởng bôn lôi giao đấu với tên kia.
Rầm!
Hai chưởng giao nhau, cả hai lần lượt bị bật ra, lúc này Diệp Thành mới nhìn rõ người tới là ai, đây chẳng phải là Khổng Tào, tên chết dẫm trước đó bị hắn cướp sạch bảo bối và chôn sống trong rừng hoang sao?
“Ông đây đang tìm người đấy”, Diệp Thành nhếch miệng cười lạnh lùng, sau đó không nói lời nào mà quay người toan bỏ chạy.
“Đứng lại”, Khổng Tào rít lên, hai mắt đỏ hoe, thần sắc càng tôi độc như ác ma, vừa ra tay đã tung ra đại chiêu, một chưởng đại ấn đánh tới đánh Diệp Thành bay đi.
“Khổng sư huynh, đều là hiểu nhầm, đều là hiểu nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2875822/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.