“Đi đi!”, Sở Huyên nhẹ nhàng vẫy tay: “Làm xong nhiệm vụ, lập tức về tông môn”.
Vâng!
Diệp Thành cất bốn tờ linh phù, đồng thời cất cả Tử Huyên đi, trước khi đi hắn còn không quên cầm mặt dây chuyền hình trăng lưỡi liềm trên bàn đeo lên cổ.
“Sư phụ đừng nhớ đồ nhi nha!”, Diệp Thành cười hềnh hệch rồi xoay người chạy ra khỏi phòng trúc nhỏ.
Nhìn bóng lưng đi xa của Diệp Thành, Sở Huyên thầm thở dài: “Tiểu tử, ngươi có thể về trước khi cuộc thi của ba tông diễn ra hay không còn tuỳ thuộc vào may mắn của ngươi”.
Sau khi xuống Ngọc Nữ Phong, Diệp Thành đi thẳng đến ngoại môn Hằng Nhạc Tông.
Diệp Thành về ngoại môn rồi!
Diệp Thành vừa xuất hiện ở ngoại môn, câu nói này dường như mọc thêm cánh, bay khắp ngoại môn.
“Ngươi nghe nói gì chưa? Hôm qua Diệp Thành đã đánh bại Tề Dương đấy”.
“Tề Dương? Tề Dương đệ tử thứ tám trong chín đại đệ tử chân truyền của Hằng Nhạc Tông ta?”
“Đây… đây là tiền lệ chưa từng có từ khi Hằng Nhạc ta lập phái đến nay!”
Dọc đường đi, Diệp Thành nghe thấy nhiều nhất là tiếng bàn tán và giọng nói ngạc nhiên, hắn đi tới đâu, đệ tử ngoại môn đều sẽ rất ăn ý nhường đường cho hắn. Diệp Thành của hôm nay đã không còn là đệ tử thực tập cảnh giới Ngưng Khí mới bước vào Hằng Nhạc Tông ngày nào nữa.
“Diệp Thành”, Diệp Thành đang đi thì một tiếng quát hung ác đột nhiên vang lên, một bóng người chắn đường hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2874491/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.