Diệp Thành nghiến răng, chân khí trong cơ thể cuộn trào nhưng vẫn không thể nào phá được sự ràng buộc của linh phù. Chân khí vừa sục sôi lên đã bị linh phù màu đỏ kia nén xuống về vùng đan hải.
“Đừng có tốn công vô ích”, đương lúc Diệp Thành tính đủ mọi cách để thoát khỏi ràng buộc, nữ nhân phía đối diện lên tiếng.
Diệp Thành sững người, lúc này hắn mới nhận ra phía đối diện còn có một người nữa đang khoanh chân ngồi đó.
Nói chính xác thì đó là một nữ nhân chừng mười sáu, mười bảy tuổi mặc cái váy màu trắng như tuyết, mái tóc dài suôn mượt, đôi mắt trong như nước hồ thu, ngũ quan tuyệt đẹp, khí chất của cô ấy chẳng khác gì đoá liên hoa hé nở.
“Ta còn tưởng rằng một mình ta đen đủi, ngươi cũng không khá hơn là mấy”, Diệp Thành còn đang sững sờ thì cô gái mặc đồ trắng kia đã lên tiếng, lúc nói còn không quên nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân.
“Lão già đáng chết kia là ai? Sao lại bắt cô?”, Diệp Thành nhìn nữ nhân kia rồi lên tiếng hỏi.
“Còn có thể vì điều gì chứ, vì luyện đan”, cô gái lạnh lùng lên tiếng: “Lão ta thủ đoạn tàn độc, từ khi ta bị ném vào đây để luyện đan thì lão ta đã hút cạn tinh hồn của những đứa trẻ nhỏ, còn ngươi và ta không lâu sau cũng sẽ trở thành dược dẫn, bị lão ta dùng để luyện chế thành Thị Huyết Nguyên Đan”.
“Là loại linh đan cao cấp bốn vân”.
“Ồ? Ngươi còn biết cả Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2870901/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.