Lão già kia bị đau thì giận tái mặt.
“Muốn chân hoả của ta thì tới đây!”, phía dưới, Diệp Thành đã bay vọt ra như một đạo linh quang, hắn sử dụng Thiên Hành Phù Thiên Cấp mà Sở Huyên đưa, tốc độ của hắn tăng lên không chỉ mười lần chỉ trong chớp mắt.
“Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết”, lão già mặc áo bào tím rống lên rồi lập tức truy sát, quên cả bắt Thượng Quan Ngọc Nhi đang ở dưới đất.
Ầm! Uỳnh uỳnh!
Chẳng mấy chốc, tiếng ầm nổ vang liên tục vọng lại từ nơi xa.
Nhìn từng ngọn núi cao ngất ngưởng lần lượt sụp đổ, Thượng Quan Ngọc Nhi sững sờ.
Sao cô ta không biết ý đồ của Diệp Thành, đó là lấy chân hoả ra để dụ lão già mặc áo bào tím đi, nếu không với thực lực của cô ta và Diệp Thành thì chắc chắn sẽ bị tóm lại, kết cục đương nhiên rất thảm.
“Đây là lần thứ tư ngươi cứu ta”, Thượng Quan Ngọc Nhi mím môi, một cảm xúc kỳ lạ đột nhiên trỗi dậy trong lòng.
“Hắn không tiếc mạng sống cứu mình, mình không thể không làm gì được”.
Nghĩ đến đây, Thượng Quan Ngọc Nhi gian nan cất bước, sử dụng phi kiếm ném về một hướng, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng, cô ta không nhịn được hét lớn: “Tam thúc công, mọi người ở đâu?”
Bùm!
Một ngọn núi nữa lại sụp xuống, Diệp Thành hộc máu bay ra ngoài.
“Chết tiệt”, Diệp Thành lảo đảo bò dậy từ trong lớp đá vụn.
Thiên Hành Phù Thiên Cấp mà Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2870885/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.