Chu Nghi Ninh đặt tên cho con mèo là Cà Phê, đơn giản là vì nó có bộ lông màu đen, và Quý Đông Dương thích uống cà phê.
Chu Nghi Ninh biến thành nô lệ của mèo, vinh quang trở thành nhân viên dọn phân cho nó, ngày ngày chơi với mèo quên trời quên đất, có cô, hầu như Quý Đông Dương chẳng cần chăm sóc gì nó cả. Nhưng có điều con mèo đó rất thích chọc tức anh, mỗi lần anh và Chu Nghi Ninh ngồi trên sofa làm gì thì nó sẽ tới quấy rầy, buổi tối cũng đòi vào phòng ngủ, nếu anh không cho, nó sẽ kêu suốt cả tiếng.
Chu Nghi Ninh muốn cho Cà Phê vào phòng ngủ nhưng Quý Đông Dương không đồng ý, thế là hai người cãi cọ một hồi, Quý Đông Dương nói: "Cà Phê có ổ của mình, buổi tối nó phải ngủ chỗ của nó chứ không được ngủ cùng chúng ta, tránh quen thành thói."
Quý Đông Dương thích sạch sẽ, anh có thể nuôi mèo, chơi với mèo, nhưng không thể cho mèo nằm trên giường mình, quan trọng nhất là nó sẽ làm phiền hai người.
Cuối cùng, kết quả của cuộc tranh luận là Chu Nghi Ninh được phép chơi với mèo ở trên giường, nhưng không được cho nó ngủ cùng.
Quý Đông Dương không ngờ nuôi mèo lại phiền phức đến thế, Chu Nghi Ninh hỏi anh: "Em có phiền phức không?"
Quý Đông Dương cười, không trả lời.
Chu Nghi Ninh nhét Cà Phê vào lòng anh, cô chăm chú nhìn nó, "Anh xem nè, Cà Phê nặng hơn đấy."
Lúc mới nuôi nó rất nhỏ, chỉ sau một tháng thì nó lớn hơn nhiều, đang có khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ve-phia-nhau/1823109/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.