Chu Nghi Ninh đứng trước mặt Quý Đông Dương, cô cười với anh rồi nhìn về phía Lục Tiêu: "Xin chào giám đốc Lục." 
Lục Tiêu khoát tay: "Đừng gọi tôi như vậy, tôi và Quý Đông Dương thân nhau lắm, cô cứ gọi tên tôi thôi, hay gọi bằng anh cũng được." 
Chu Nghi Ninh: "Được rồi, Lục Tiêu." 
Lục Tiêu vui vẻ: "Lúc nãy trước mặt mọi người cô gọi cậu ta là Đông ca, tôi cùng tuổi với cậu ta, vì thế hẳn cô cũng nên gọi tôi bằng anh nhỉ?" 
Ở đoàn phim, bất cứ ai nhỏ tuổi hơn Quý Đông Dương đều gọi anh là Đông ca nên cô cũng quen gọi như vậy, nếu không thì cô sẽ thành người khác biệt mất. Chu Nghi Ninh nói: "Lúc ở riêng tôi không gọi anh ấy như vậy." 
Lục Tiêu hứng thú: "Vậy gọi là gì? Chú hả?" 
Chu Nghi Ninh bật cười, Quý Đông Dương xụ mặt, "Cậu nói nhiều quá đó." 
Mặc dù Quý Đông Dương không nói nhưng Chu Nghi Ninh biết anh khá để ý đến sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người. Chu Nghi Ninh chỉ các cô gái trong sảnh: "Giám đốc Lục, ở đây có nhiều người đẹp lắm, anh có chấm ai không?" 
Lục Tiêu cười lắc đầu, nhìn cô rồi chỉ sang Lục Linh đang đứng trước mặt Thẩm Ngôn Quân, nói với vẻ bất lực: "Người vừa mắt đã có chủ." 
Chu Nghi Ninh cũng nhìn về phía đó, không nói gì trong giây lát, Lục Tiêu và Quý Đông Dương rất khác nhau, chẳng biết làm sao mà thành bạn thân được nữa, "Vậy anh nhìn người khác xem sao." 
Thời gian này bị gia đình giục cưới phát sợ, nhưng Lục Tiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ve-phia-nhau/1823097/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.