Chu Nghi Ninh quay đầu nhìn cửa rồi đi vào phòng tắm. Lúc tắm xong đi ra ngoài, Quý Đông Dương đang ở trong bếp nấu mì, cô đi tới ôm anh, "Nấu cho em hả?"
Quý Đông Dương quay đầu lại nhìn cô, "Ừ, tối nay em chẳng ăn gì cả, toàn uống thôi."
Chu Nghi Ninh nhướn mày, "Nhưng em không đói, ăn khuya mập lắm."
Quý Đông Dương nhéo cánh tay đang ôm eo mình, "Em rất gầy, gần đây lại càng gầy."
Hơn hai tháng nay gần như ngày nào cô cũng ăn cơm cùng anh, cô ăn kha khá mà lại gầy hơn nhiều so với hồi đóng Triều đại thái bình, lúc bế lên cũng nhẹ hơn rất nhiều, không phải cô gặp trở ngại tăng cân mà vì cô bị áp lực tâm lý. Khó có thể tưởng tượng ra Chu Nghi Ninh đã chịu bao nhiêu áp lực trong quá trình quay phim Khúc mắc.
Chu Nghi Ninh cọ ngực mình lên lưng anh, cố ý nói: "Ngực không nhỏ đi là được rồi."
Quý Đông Dương cứng người, giọng trầm xuống: "Ra bàn ăn chờ đi."
Chu Nghi Ninh cười, nói: "Khó chịu thế?" Nói xong, cô tới bàn ăn ngồi chờ anh.
Một lát sau, Quý Đông Dương đặt bát mì xuống trước mặt cô, "Anh đi tắm đây."
Chu Nghi Ninh kéo anh lại, "Anh ngồi với em đi."
Quý Đông Dương không nói gì, chỉ lẳng lặng ngồi xuống cùng cô.
Mì rất ngon, Chu Nghi Ninh ăn được hơn nửa bát, má đỏ hây hây, trán đổ mồ hôi, một lát sau cô ngẩng đầu lên, "Ăn không hết."
Quý Đông Dương nhìn cô, sau đó kéo cái bát về phía mình. Chu Nghi Ninh tưởng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ve-phia-nhau/1823069/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.