Mặt Thẩm Ngôn Quân biến sắc, nhíu mày hỏi: "Bệnh gì?"
Trong mấy năm Chu Nghi Ninh ở Anh, nếu có thời gian anh sẽ đi thăm cô, nhưng thỉnh thoảng cô không muốn gặp anh, một năm hai người gặp nhau khoảng hai, ba lần, thời gian mỗi lần gặp rất ngắn, nhưng trông cô rất khỏe, không có dấu hiệu bệnh tật gì cả, ngược lại cuộc sống của cô tốt hơn trước rất nhiều, cô càng ngày càng đẹp, tính tình cũng không còn cáu kỉnh như xưa, cô thay đổi nhiều lắm, nhưng anh thấy đó là sự thay đổi theo hướng tích cực.
Lúc đó anh đã nghĩ cô ra nước ngoài là quyết định đúng đắn.
Cho nên khi nghe Chu Giai Huệ nói Chu Nghi Ninh bị bệnh, Thẩm Ngôn Quân không tin.
Chu Giai Huệ hạ thấp giọng: "Anh còn nhớ hồi mười mấy tuổi, có đôi khi chị ta cực kỳ gắt gỏng, xé hết poster của em, rồi đập đồ lung tung không?"
Theo bản năng, Thẩm Ngôn Quân bênh vực Chu Nghi Ninh, cắt lời cô ta: "Đó là do em vứt mèo của cô ấy."
Thẩm Ngôn Quân hiểu rõ Cầu Lông quan trọng đối với Chu Nghi Ninh đến nhường nào, cô ở nhà họ Chu không nhận được sự yêu thương của bất kỳ ai, ngay cả một người để thân thiết cũng không có, bạn học cũng chẳng bao nhiêu, nói đúng hơn là khi đó rất khó để thân thiết với Chu Nghi Ninh.
Cầu Lông là do Chu Nghi Ninh tự tay mua về nuôi, anh hiểu rõ chỉ cần thứ do cô chọn, cô sẽ quý trọng nó hơn bất cứ ai, kẻ nào dám động đến đồ của cô thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ve-phia-nhau/1823015/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.