Chu Nghi Ninh bị tiếng chuông báo thức làm tỉnh giấc, trong lúc mơ màng, cô nhớ tối qua đã tắt báo thức rồi nên không thèm để ý tới nó. Nhưng dù đã bịt kín hai tai, tiếng chuông báo thức vẫn reo không ngừng, cô mở đôi mắt nhập nhèm ra, một bên giường đã trống trơn. 
Đưa tay sờ qua chỗ bên cạnh, vẫn còn hơi ấm. 
Bò dậy lấy điện thoại tắt báo thức, đồng thời thấy tin nhắn của Quý Đông Dương: Chín giờ bay. 
Bây giờ là sáu giờ rưỡi. 
Từ nhà cô tới khách sạn nhiều nhất là mười phút đi xe, chắc là anh mới đi. 
Căn hộ ở thành phố B có đầy đủ đồ dùng nên không cần thu thập quá nhiều hành lý, chỉ cần nửa tiếng đã thu xếp xong xuôi, cô ngồi trên vali vừa vuốt tóc vừa gọi điện thoại cho Quý Đông Dương, "Chúng ta gặp nhau ở sân bay hay sao?" 
A Minh đang thu xếp hành lý, còn Quý Đông Dương dọn mấy quyển sách trên bàn, "Ừ." 
Nhưng cuối cùng Chu Nghi Ninh không bay trong ngày được. 
Vì Tần Uyển về nước. 
Lúc cô kéo vali ra khỏi cửa nhà, đúng lúc Tần Uyển kéo vali ra khỏi thang máy, hai người gặp nhau, bàn tay kéo vali của Chu Nghi Ninh cứng đờ, sau nhiều tháng chia xa nhưng cô cũng chỉ lạnh nhạt gọi: "Mẹ." 
Tần Uyển nhìn vali của cô, nhíu mày: "Định đi đâu thế?" 
Chu Nghi Ninh: "Về thành phố B, chín giờ là bay rồi." 
Tần Uyển nhìn cô một lát rồi đi tới giành lấy vali từ tay cô, "Đổi chuyến đi, sáng mai về với mẹ." 
Chu Nghi Ninh nắm chặt vali, "Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ve-phia-nhau/1822984/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.