Trans: Rose
Edit: Pluetoe
Lý trí cuối cùng chiến thắng bản năng, Cố Khinh Âm bước đến cửa sổ và giữ một khoảng cách nhất định với anh.
Bầu trời đêm đen kịt chỉ còn sót lại một vệt mây mù, gió chiều thổi tới, vén lên một góc rèm, mang theo hơi mát.
Cô không nói gì, yên lặng nhìn Chu Khâm, chờ anh lên tiếng trước.
Anh cũng chỉ nhìn cô, giống như một cuộc chiến kéo dài với cô.
Căn phòng yên lặng, dường như có thể nghe rõ cả nhịp tim của mỗi người.
Sự im lặng kết thúc bằng một cái hắt hơi của Cố Khinh Âm, người đang ôm cánh tay, rùng mình vì lạnh.
"Nếu anh không có việc gì để nói thì ra ngoài đi, tôi đi ngủ đây."
"Em có muốn uống vài ly không?" Chu Khâm không hiểu sao lại đưa ra một chủ đề khác.
Cố Khinh Âm cảnh giác nhìn anh, người này sẽ không muốn làm cô say và sau đó...
Năng lực tưởng tượng của phụ nữ quả thật rất xa, cô ngăn chính mình không được tiếp tục tưởng tượng, mỉm cười cự tuyệt, "Không được, ngày mai tôi còn phải làm việc."
"Thôi, vậy thì hôm khác."
Nhìn mặt Chu Khâm như không có gì xảy ra, anh nói xong thì rời đi ngay.
Cố Khinh Âm mười phần ngạc nhiên, Chu Khâm hình như chỉ muốn trêu chọc cô, khiến cô ấy cả đêm không ngủ ngon, vậy thôi.
Anh biết cô sẽ không đồng ý, anh cũng không thực sự định uống với cô bây giờ.
Trong phòng dường như vẫn còn hơi thở của anh, Cố Khinh Âm một đêm trằn trọc, quả nhiên mất ngủ.
Ngày hôm sau ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-vong-tay-anh/279207/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.