Ta chỉ cúi đầu lặng lẽ khóc, đợi đến khi hắn không chịu nổi nữa, định đi tìm phụ thân ta tính sổ, ta vội lao vào lòng hắn.
"Điện hạ..."
Ta thút thít nức nở, tay khẽ chạm vào sau đầu hắn, nhẹ nhàng khiêu khích.
Toàn thân hắn cứng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn ta.
Hắn túm lấy cổ tay ta, giọng lạnh lùng:
"Nàng đang làm gì?"
Cơn đau khiến ta nhăn mặt, giọng nói nhỏ nhẹ:
"Nếu điện hạ không thích, ta..."
"Tiếp tục!"
Giọng hắn mềm xuống, đặt tay ta trở lại chỗ cũ.
Chúng ta cùng ngã xuống giường, nhưng cuối cùng hắn vẫn không làm gì cả.
"Điện hạ chê ta bẩn sao?"
Cả người Kì Triều cứng đờ:
"Đợi cô tìm ra người đó, rồi mới chạm vào nàng."
"Diên nhi... Diên nhi..."
Giọng phụ thân vọng lại từ xa, không giấu được sự phấn khích.
Kì Triều lập tức đứng dậy, trốn sau tấm bình phong.
"Diên nhi, con gái ngoan của ta, phú quý ngập trời ập đến rồi!"
"Thánh chỉ đã ban xuống, phong con làm Mỹ nhân. Đây là ngọc bội mà công công tuyên chỉ bảo ta giao cho con."
Phụ thân đưa cho ta một miếng ngọc bội, thứ mà ta từng nhìn thấy trên người Hoàng thượng. Trong những khoảnh khắc nồng nàn, ngài đã tháo xuống cho ta ngắm nghía.
"Mau, ra tiếp chỉ."
Phụ thân thúc giục, rồi vội vã rời đi.
"Người đâu, chuẩn bị cho tiểu thư rửa mặt thay y phục."
Các nha hoàn lần lượt tiến vào, giúp ta thay đồ.
Cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-tham-cung/3745369/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.