Trên bàn trà trong phòng khách đặt một ly cà phê, khói nóng bốc lên nghi ngút, mùi thơm nồng nàn thoang thoảng bay, bên cạnh còn có một bao khăn giấy, hai ly đế cao, và cả bó hoa hồng mà Trương Minh Côn tặng trước lúc bỏ đi. Ngày hôm đó hai người không hề cãi nhau, ông ta phất tay bỏ đi, đến tối về lại chủ động gọi cho Lý Nguyệt, nhưng bà không bắt máy.
Khi về nhà, ông ta không chờ bà phản ứng lại liền đưa hoa ra.
Hoa hồng đỏ xen lẫn mấy phiến lá xanh, không biết là do lá hoa thơm hay là do cửa hàng hoa phun nước hoa lên.
Cơn giận của Lý Nguyệt qua một buổi trưa đã vơi đi nhiều, thấy ông ta vừa lãng mạn lại có thành ý xin lỗi như thế nên bà không thể nói gì thêm.
Bấy giờ Lý Nguyệt mới chịu hé môi cười.
Khi một người đàn ông muốn lấy lòng một người phụ nữ, đó là chuyện rất dễ dàng. Thật ra, ngoại trừ bó hoa này thì mỗi năm ông ta tặng cho bà không ít quà, ví dụ như khi đi công tác về, ông ta sẽ mang về cho bà một lọ nước hoa hoặc một túi xách, cũng có thể là quần áo cao cấp được đặt may theo số đo của bà.
Lý Nguyệt là người ngậm thìa vàng lớn lên, xưa nay bà không thiếu những thứ này, nhưng tự mình mua và được chồng mình tặng thì lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Trương Minh Côn là người biết dỗ dành, hoặc có thể nói là người biết dỗ dành phụ nữ.
Bây giờ nghĩ lại những chuyện trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-long-anh/906338/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.