Vương Tư Như tỏ tình với Doãn Tế Tế thất bại, cô ấy liền chạy đến chỗ Ninh Mật tìm an ủi. Đây là lần đầu tiên cô ấy đến nhà Ninh Mật nên vô cùng kinh ngạc khi đến nơi này.
Ninh Mật nói, “Có lớn thế nào cũng không phải của mình, có gì đâu mà giật mình.”
“Chờ đến ngày cậu dọn ra ngoài ở thì chắc cũng sẽ có phần đấy nhỉ?”
Ninh Mật nở nụ cười, thân phận là giả thì chẳng lẽ bất động sản là thật ư?
Mấy lời này chắc chắn không thể nào nói ra, cô chỉ gật đầu nói theo, “Nói thế cũng có lý.”
Vương Tư Như nhìn xung quanh căn nhà, “Sao không thấy chú của cậu vậy?”
“Chú ấy bận việc công ty, lâu rồi mình không gặp chú ấy.”
Thấy không có ai, hốc mắt Vương Tư Như sũng nước, hỏi Ninh Mật, “Cái ly handmade chúng ta làm chung cậu đã tặng cho người ấy chưa? Anh ấy có thích không?”
Ninh Mật nhìn cô ấy, “Mình không có người để tặng, nên vẫn còn giữ lại trưng trong phòng làm kỷ niệm đấy, xấu thế thì tặng cho ai chứ.”
Vương Tư Như nói, “Vốn dĩ mình chẳng buồn như thế đâu, nhưng hôm nay bất cẩn làm vỡ cái ly mình tự làm nên trong lòng…”
Ninh Mật an ủi cô ấy, “Vỡ rồi thì tốt, chứng minh cậu nên bắt đầu lại từ đầu.”
Vương Tư Như cũng nghĩ như thế, nhưng cô ấy lại không có can đảm chấp nhận sự thật. Đến trưa, cô ấy ở lại nhà Ninh Mật ăn cơm. Thấy cô nhỏ không có khẩu vị, Tôn Tú Ngọc còn tưởng mình làm đồ ăn không hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-long-anh/906327/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.