Lâm Hựu vừa ra khỏi phòng vệ sinh thì bắt gặp người quen, vì tính chất công việc khác nhau, anh ta không có tiếng bằng Lý Đông Phóng, nhưng ở trước mặt người quen cũng rất có mặt mũi. Anh ta và Lý Đông Phóng là anh em họ, lại chơi với nhau từ nhỏ, mối quan hệ này người thường không thể nào bì được.
Nói chuyện với bạn một lúc, sau đó lại uống vài ly, lúc quay về anh ta thấy Vu Thiến đang ăn gì đó, nhưng lại không thấy bóng dáng Ninh Mật đâu, anh ta hoảng hồn, cứ tưởng Vu Thiến làm lạc mất người, bèn cất cao giọng hỏi, “Ninh Mật đâu rồi? Không phải anh bảo em trông cô ấy cho kỹ à?”
Vu Thiến lấy lại tinh thần, lau miệng, bình tĩnh đáp, “Vừa nãy Lý Đông Phóng đến đây, đưa người đi rồi.”
Lâm Hựu thở phào, “Dọa anh chết khiếp.”
Vu Thiến hỏi, “Anh sợ gì chứ, toàn là người có thân phận có địa vị, sao có thể xảy ra chuyện gì được?”
Lâm Hựu nhìn cô ấy, khẽ hừ một tiếng, “Ở đây toàn là nước, anh sợ cô ấy uống say rồi rớt xuống hồ chết đuối ấy.”
Vu Thiến nhìn mặt hồ đen như mực thì không khỏi rùng mình, nhích lại gần anh ta một chút, oán trách nói, “Đêm hôm khuya khoắt mà anh nói gì thế, nghe mà sợ. Cảnh sát mấy anh đáng ghét nhất là điểm này đấy, sức tượng tượng quá phong phú.”
Lâm Hựu bật cười ha ha.
Ninh Mật uống say là do tửu lượng của cô không tốt, nhưng Vu Thiến cảm thấy lỗi cũng một phần do mình, EQ của cô ấy lại cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-long-anh/906311/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.