Hôm qua có hai vị luật sư đến nhà, hai người đã nói chuyện với ông cụ trong phòng ngủ một hồi lâu. Bọn họ nói chuyện gì thì không rõ, nhưng nhìn gương mặt như có ai thiếu nợ mình mấy trăm triệu của Lý Đông Phóng thì có thể đoán ra, chắc chắn là ông cụ tìm luật sư để lập di chúc.
Mấy hôm nay trời trong nắng ấm, rất thích hợp để đi ra ngoài. Ninh Mật ăn xong bữa sáng thì nói chuyện cùng với ông cụ một lát như mọi hôm, bệnh tình của ông cụ đang dần dần chuyển biến xấu, tinh thần cũng càng lúc càng kém.
Ông cụ nói, “Nếu ông đi rồi, cháu muốn ở cùng chú hay ở cùng cô và dượng hả? Cháu thích ở với ai?”
Ninh Mật sửng sốt, “Ông nội đừng nói gở, cháu… cháu không muốn ở với ai cả.”
“Cháu còn nhỏ…” ông cụ ho vài tiếng, “Cháu thấy cô đối xử với cháu thế nào?”
“Cô rất dịu dàng, đối xử với cháu rất tốt, quan tâm cháu…”
“Thế Đông Phóng có tốt với cháu không?”
Ninh Mật nhìn ông, “Cũng tốt ạ.”
Ông cụ thở dài, “Chú cháu còn trẻ, không thể chăm sóc cháu tốt được, cô cháu thì khác, con cô đã đi du học, trong nhà chỉ còn một đứa trẻ là cháu thôi.”
Cô cúi đầu suy nghĩ, cô đã lớn rồi, không cần người giám hộ, nhưng ông cụ đã nói như thế, vậy chỉ có một khả năng chính là ông cụ đã chia một phần tài sản cho cô, nghĩ cô còn nhỏ không có năng lực quản lý nên muốn ủy thác cho Lý Đông Phóng hoặc Trương Minh Côn.
Ninh Mật do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-long-anh/906304/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.