Mà những tu sĩ Cảnh Dương cung vừa mới trải qua họa diệt môn nhưng vẫn một lòng nghĩ tới người khác. Chuyện này khiến cho hắn thấy trên Tu Chân Giới hỗn loạn, vẫn có những người vì niềm tin của mình mà bất chấp hết thảy.
Vào thời khắc nguy cấp, mình dừng lại cứu bọn họ cũng không sai.
Chung Nam sơn, Côn Luân sơn, Long Hổ Sơn, quan hệ giữa ba nơi này hết sức phức tạp.
Cả ba nơi toàn là đạo thống truyền thừa trên Tu Chân Giới từ thượng cổ cho tới ngày nay.
Chung Nam sơn chính là Đạo tổ truyền thừa, là sơn môn của thượng cổ Nhân tộc Đại Thánh Lão Tử.
Nhưng Đạo gia thực sự trở thành một phe phái, cũng là bắt đầu từ Long Hổ Sơn, chẳng qua Đạo giáo tôn Lão Tử lên làm tổ sư mà thôi. Mà đối với tất cả môn phái tu chân cả Trung Châu, Côn Luân lộ ra vẻ hết sức siêu thoát, tựa hồ không tranh quyền thế, nằm ở biên giới phía Tây Trung Châu xa xôi, nhưng không ai dám coi thường môn phái nhìn qua bình đạm này.
Hôm nay giữa Long Hổ Sơn và Chung Nam sơn xảy ra mâu thuẫn, không ít người trong lòng mang tâm lý ngồi xem náo nhiệt.
Thật ra Trương Thiên Tuyệt chờ đợi ngày này đã từ lâu.
Phía sau Long Hổ Sơn, núi non xanh biếc, thỉnh thoảng có khe suối chảy ra trên sườn núi, chảy xuống thành những dòng suối nhỏ rì rào, nghe thật vui tai.
Đại thụ, dây leo ngàn năm dài thượt hòa lẫn cùng những tảng đá lớn và khe suối vạn năm. Núi cao khe sâu, thác nước đổ ào ào từ trên xuống, quả thật là nhân gian tiên cảnh, động thiên phúc địa.
Trong hậu sơn có một ngọn núi to lớn khí thế hào hùng, mặc dù không phải là cao nhất nhưng to lớn hùng vĩ, cũng là một ngọn núi hiếm có.
Ở sườn ngọn núi này có một khối đá nhô ra khỏi sườn núi, có hình dạng như mỏ ưng, bị gió núi bào mòn kịch liệt, ngay cả rong rêu cũng khó lòng sinh trưởng.
Chưởng môn Long Hổ Sơn Trương Thiên Tuyệt ngồi ở nơi này đã mười hai canh giờ.
Kể từ khi lão khoanh chân ngồi đó, giống như có một viên Định Phong Châu chế trụ tất cả những ngọn sơn phong xung quanh. Bên tay trái Trương Thiên Tuyệt bày một cái lư hương cổ đồng tinh xảo, trầm hương trong lư lượn lờ bay lên.
Bên tay phải lão bày một cái bàn nhỏ như bồ đoàn. Trên đó chỉ có một bình một chén, nước trà thanh đạm, càng không có các loại trà cụ xa hoa phức tạp. Đơn giản mới là vị thật.
Lão biết Vũ La tới rồi, lão ở chỗ này chờ đã mười hai canh giờ.
Tâm lão giống như gió núi xung quanh, dưới bề ngoài yên tĩnh ẩn giấu năng lượng khổng lồ, bất cứ lúc nào cũng có thể thổi cho núi non biến hóa.
Lão giơ tay ra, phóng xuất linh nguyên cách không khống chế bình trà, chậm rãi rót cho mình một chén trà. Sau đó đưa lên lòng bàn tay xì xụp thổi, nhưng không uống:
- Vì sao lúc này Vũ La còn chưa tới, trễ hơn so với dự liệu của ta...
Đối diện ngọn núi này là một ngọn sơn phong bị một lực lượng hùng mạnh khó lòng tin được san bằng phần đỉnh, tạo thành một cái bình đài đường kính vài trăm trượng. Một thần đàn rất lớn được xây dựng trên bình đài này. Thái Cực đồ khổng lồ giống như một con mắt thần bí nhìn lên trời cao vô tận.
Bát Quái quay xung quanh Thái Cực đồ, một đạo khí Huyền Hoàng như có như không cuồn cuộn bay lên. Lúc nồng đậm giống như một cây cột chống đỡ trời cao, lúc mờ nhạt ấn vào trong hư không, không thể phát hiện.
Đây là thần đàn mới nhất trong số bốn thần đàn của hậu sơn.
Nói mới nhất cũng không phải là vì niên đại xây dựng nó gần đây, mà vì bên trong phong ấn vị Thần Tướng trẻ tuổi nhất.
Cửu Đại Thần Đàn của Long Hổ Sơn là do đích thân tổ sư sáng lập Long Hổ Sơn khi xưa đôn đốc trông coi xây dựng. Địa điểm được tuyển chọn hết sức kỹ càng, Cửu Đại Thần Đàn phối hợp với Tiên Thiên linh mạch Long Hổ sơn tạo thành chín cây cột lực lượng chống đỡ hộ sơn đại trận Long Hổ Sơn vô cùng chắc chắn. Cho dù bên trong không phong ấn Thần Tướng, tác dụng của nó cũng không thể thay thế.
Mà tòa thần đàn mới nhất bên trong phong ấn Thần Tướng trẻ tuổi nhất không phải là ai xa lạ, mà chính là ân sư thụ nghiệp của Trương Thiên Tuyệt, chưởng môn đời trước của Long Hổ Sơn, Ngũ Khác đạo nhân.
Ngũ Khác đạo nhân nửa đời xuất gia, lúc được dẫn vào Long Hổ Sơn tu đạo đã là hai mươi tuổi, ở thế tục vốn là một tên bất học vô thuật, chơi bời lêu lổng, hơn nữa sớm đã lập gia đình, còn có một đứa con tên là Triệu cẩu Nhi.
Mặc dù đạo hiệu Ngũ Khác đạo nhân là Ngũ Khác (kính cẩn),nhưng lúc ở phàm tục đã lây nhiễm quá nhiều tục khí, ác tính, cho nên tuy lão tu đạo hai mươi năm, tính tình cũng không có biến chuyển gì. Chẳng qua ở Long Hổ Sơn học được các loại pháp môn giấu diếm, làm ra vẻ đạo mạo.
Nhưng thiên tư của lão đúng là không ai bằng, tuy rằng tu đạo muộn hơn đồng môn sư huynh hai mươi năm, nhưng một đường đột tiến nhanh như phong ba bão táp, vô kinh vô hiểm bước vào cảnh giới Đại Năng.
Lúc Ngũ Khác đạo nhân mới vừa tu luyện có chút thành tựu, thừa dịp một lần xuống núi bèn truyền thụ pháp môn Long Hổ Sơn cho con mình Triệu cẩu Nhi.
Triệu Cẩu Nhi năm ấy cũng mới năm tuổi, thiên tư không thua phụ thân, học xong pháp môn Long Hổ sơn lập tức thay đổi hoàn toàn, trở thành một hài tử hoành hành thôn xóm, tới mười ba tuổi trở thành bá chủ một phương.
Đến khi Ngũ Khác đạo nhân bằng vào kỹ năng ngụy trang xuất sắc, cuối cùng tiếp nhận chức chưởng môn, trở thành đệ nhất nhân Long Hổ Sơn, tự nhiên thuận lý thành chương thu Triệu Cấu Nhi làm môn hạ.
Ngũ Khác đạo nhân sợ nhất có người nhắc tới chuyện xưa của mình, cho nên đối ngoại tuyên bố Triệu cấu Nhi chính là lương tài mỹ ngọc mà mình đi ra ngoài dạo chơi tình cờ gặp phải, nổi lòng mến tài, mới thu y làm môn hạ.
Mà khi đó khối “lương tài mỹ ngọc” này đã là cao thủ cảnh giới Đạo Cảnh Dưỡng Nguyên. Nhưng vì không để cho người bên cạnh nghi ngờ, y phải giả vờ rằng mình không biết gì về tu luyện, đi theo một đám hài tử học lại từ đầu.
Ngũ Khác đạo nhân cảm thấy cái tên Triệu cẩu Nhi bất nhã, bèn lấy họ Trương của Thiên Sư Long Hổ sơn, đặt cho y cái tên Trương Thiên Tuyệt.
Sau khi Trương Thiên Tuyệt tiến vào Long Hổ Sơn, thời thời khắc khắc đều bị Ngũ Khác đạo nhân nhắc nhở phải cẩn thận, hết sức cẩn thận, không thể để lộ chân tướng.
Vì vậy, khi lão có thể thi triển tu vi của mình một cách quang minh chính đại, lập tức bắt đầu van xin Ngũ Khác đạo nhân cho mình hết thảy.
Ngũ Khác đạo nhân bắt Trương Thiên Tuyệt không được tham luyến hồng trần, nhưng lão không phục: Bản thân ông là một tên tục nhân từ trong xương tủy, còn muốn quản ta ư? Cho nên lão du hí phong trần mười mấy năm, để lại mười mấy đứa con riêng. Trương Thạc bất quá chỉ là đứa may mắn, tìm được nơi nương náu ở Long Hổ Sơn.
Ngũ Khác đạo nhân muốn Trương Thiên Tuyệt xây dựng quan hệ tốt cùng đồng môn, tương lai đến lúc tiếp nhận chức chưởng môn sẽ có người ủng hộ. Nhưng lão lại làm ra vẻ cao ngạo, không thèm nhìn tới những sư huynh cùng bối phận với mình, thậm chí đối với trưởng bối cũng chỉ là qua loa lấy lệ, không hề có nhiệt tình gì, thế nhưng lão lại có quan hệ rất tốt với Tào Long Báo lúc ấy ai cũng coi thường.
Đến trước khi Ngũ Khác đạo nhân chết đi, đã trăn trối với lão phải xây dựng quan hệ tốt với Chung Nam sơn, Côn Luân sơn, vạn lần không được phá hủy mấy trăm năm giao tình của tiền bối ba phái. Chỉ có ba phái liên thủ lại mới có thể đối phó Lâm Tuyệt Phong.
Trương Thiên Tuyệt vẫn không định nghe lời phụ thân, nhưng khi đó tình thế bức người, lão bắt buộc phải tỏ ra hư tình giả ý. Hiện tại cơ hội đã tới, Trương Thiên Tuyệt lập tức đối địch với Chung Nam sơn.
Tại sao chúng ta phải thờ phụng Lão Tử là Đạo Tổ? Tại sao tất cả mọi người vừa nghĩ tới Đạo gia, phản ứng đầu tiên chính là Chung Nam sơn? Tại sao Long Hổ Sơn ta phải làm mướn không công cho kẻ khác?
Long Hổ sơn mới là nơi căn bản của Đạo gia!
Lần này Trương Thiên Tuyệt muốn chèn ép Chung Nam sơn, để cho tất cả mọi người thấy rằng Long Hổ Sơn và Chung Nam sơn, bên nào hùng mạnh hơn. Ngày sau Đạo gia ta ắt sẽ duy ngã độc tôn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]