Hướng Cuồng Ngôn vừa nhắc nhở như vậy, Lư Niệm Vũ cũng nhớ ra đây chính là ba mươi năm tâm huyết của mình, vội vàng cầu Vũ La:
- Mượn Phượng Hoàng Thần Hỏa của tiểu hữu dùng một chút.
Vũ La phân ra một tia Phượng Hoàng Thần Hỏa cho lão, Lư Niệm Vũ được đạo Thần Hỏa thứ bảy, lập tức triển khai bản lĩnh của mình, khiến cho Hướng Cuồng Ngôn cùng Vũ La cũng phải chấn động.
Bảy đạo Thần Hỏa, lấy Phượng Hoàng Thần Hỏa làm chủ, dưới sự thao túng của Lư Niệm Vũ nhanh chóng ngưng tụ, trở nên chỉ còn lớn bằng sợi tóc, nhưng lại chói sáng vô cùng. Bảy đạo Thần Hỏa bảy màu khác nhau, giống như sợi dây thừng nhiều màu xoắn lại, chui vào trong lò, bao trùm tất cả dược liệu bên trong. Có cảm giác như thêu chỉ đủ màu, vô cùng tinh xảo.
Lúc trước Hướng Cuồng Ngôn còn có chút xem thường Lư Niệm Vũ, lúc này thấy vậy cũng không khỏi than thở, quả có thể được danh tiếng Trung Châu đệ nhất đan sư, cũng có chút bản lĩnh.
Mặc dù Vũ La có được hai loại Thần Hỏa, nhưng nói về điều khiển ngọn lửa quả thật còn kém xa Lư Niệm Vũ.
Dùng bảy đạo Thần Hỏa phù lấy tất cả dược liệu chỉ mới là bước đầu tiên. Ngay sau đó Lư Niệm Vũ vung tay lên, ngọn lửa đứt lìa, trong mỗi loại dược liệu còn lưu lại một ngọn lửa nhỏ. Sau đó bảy ngọn lửa này lấy ngọn lửa Phượng Hoàng Thần Hỏa làm trung tâm, nhanh chóng bùng cháy lên.
Sau một lúc lâu, Lư Niệm Vũ nhìn sang Vũ La với vẻ áy náy, Vũ La hiểu ý, lấy tất cả những dược liệu khi nãy ra, đưa hết tất cả cho lão:
- Không cần khách sáo, cứ việc dùng. Lão cứ yên tâm, ta vẫn còn những thứ này, tương lai lão muốn luyện linh đan gì cứ nói, bảo đảm sẽ có tài liệu đầy đủ cho lão.
Lư Niệm Vũ nghe hắn nói “vẫn còn”, không khỏi run lên, suýt chút nữa hỏng cả lò linh đan.
Hướng Cuồng Ngôn cũng đã nhìn ra, Vũ La đã quyết kéo Lư Niệm Vũ lên thuyền giặc. Đây là Thần Hỏa, lại là linh dược, Lư Niệm Vũ chính là đan sư, Vũ La còn đi đâu nữa?
Bảy ngày sau đó, lò Cửu Chuyển Tạo Hóa Đan trải qua bao nhiêu trắc trở này rốt cục toát ra hào quang sáng chói, ra lò trong tiếng tiên âm du dương.
Phía sau Băng Hà khẩu, đệ nhất cao thủ thanh niên Hạng Ngạo Lâm đang dẫn theo một đội chiến sĩ hắc khôi hắc giáp tuần tra trong vùng núi tuyết mênh mông mờ mịt. Chiến sĩ tuần tra cưỡi hung thú bát phẩm Sư Hổ Thú, toàn thân đầy lông trắng thật dài, cũng không che lấp được hung quang trong mắt cùng hàm răng thật to trong miệng chúng.
Hạng Ngạo Lâm đi một mình trước hết, cũng chỉ đi bộ, không cưỡi hung thú.
Từ trước tới nay y vẫn đi bộ như vậy. Kể từ sau khi được Bách Thú Quyền Sáo, y không nhịn được đã giết chết hết bốn vật cưỡi của mình, vì nuôi dưỡng Bách Thú Quyền Sáo. Từ đó về sau, y không bao giờ sử dụng vật cưỡi nữa, đi đâu cũng chỉ đi bộ mà thôi.
Thân hình y hết sức cao to, đứng dưới đất cũng cao gần bằng các thủ hạ của mình ngồi trên Sư Hố Thú, tốc độ lại không chậm hơn chút nào.
Đám Sư Hổ Thú này đẳng cấp quá thấp, Hạng Ngạo Lâm không có hứng thú.
Thình lình Hạng Ngạo Lâm như phát hiện chuyện gì, dừng lại ngẩng đầu nhìn lên. Lúc này trời đang nổi cơn bão tuyết, bông tuyết bay trắng xóa không trung, giữa bão tuyết mịt mờ, một cái bóng trắng bay nhanh tới, kèm theo là những tiếng chim ưng kêu trong trẻo.
- Là chim ưng truyền tin.
Phó tướng bên cạnh giơ tay ra, Tuyết Ưng truyền tin to bằng nửa người đậu lên tay y. Phó tướng cởi ống trúc dưới chân ưng ra, cho Tuyết Ưng cất cánh, sau đó cung kính đưa tin lên cho Hạng Ngạo Lâm.
Hạng Ngạo Lâm xem xong hừ một tiếng, đôi mắt hổ lóe lên vẻ hưng phấn:
- Thật là hay quá, tên khốn Vũ La kia sắp đến Băng Hà khẩu!
Y nhìn cả đội tuần tra, rống to một tiếng:
- Các huynh đệ, chuẩn bị làm cho thật tốt. Nếu chúng ta may mắn bắt được tên khốn kiếp kia, nhất định phải dạy dỗ hắn một phen cho tử tế, có hiểu rõ chưa?
- Hiểu!
Tất cả mọi người cùng nhau rống to. Hạng Ngạo Lâm vung tay lên:
- Tiếp tục tuần tra!
Đội ngũ tiếp tục xuất phát, để lại phía sau hai hàng dấu chân thật dài, không lâu sau đã bị bão tuyết che lấp.
Phó tướng tiến lên trước nói:
- Đại nhân, không phải là tướng quân không cho phép chúng ta hành động thiếu suy nghĩ sao?
Hạng Ngạo Lâm không coi ra gì:
- Chúng ta chịu đại ân của tướng quân, há có thể không đền đáp? Nữ nhân phóng đãng kia, lão tử của ả rõ ràng đã hứa gả cho thiếu gia, nhưng vẫn qua lại với tên khốn Vũ La kia, gần đây nghe nói tuyên bố khắp thiên hạ rằng mình là nữ nhân của Vũ La. Thật sự là quá ghê tởm, giọng điệu như vậy, bất kể thế nào ta cũng cảm thấy nuốt không trôi.
- Dám cãi lại lệnh phụ mẫu ư, ả đã gả cho Thiên Long thiếu gia, vậy sống là người Bắc Thú quân chúng ta, chết cũng là quỷ Bắc Thú quân ta... Dám chọc tới Bắc Thú quân ta, ta nhất định sẽ làm cho tiểu tử kia phải hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này.
Phó tướng nghe lời của hắn, gật đầu:
- Đại nhân yên tâm, chúng ta nhất định theo đại nhân, rửa sạch nỗi nhục của Bắc Thú quân.
Phó tướng quay người lại, khoát tay với đội tuần tra:
- Thả Bích Nhãn Tước ra, giám thị nhất cử nhất động trong phạm vi ngàn dặm.
Mỗi một đội viên tuần tra móc một cái lông chim bên dưới áo da thật dày mở ra, bên trong có một con chim sẻ to bằng nắm tay, ánh mắt xanh biếc như bảo thạch.
Chim sẻ được thả ra, bay theo nhiều phương hướng khác nhau, Hạng Ngạo Lâm hài lòng gật gật đầu.
Số Bích Nhãn Tước này nuôi dưỡng không dễ, huấn luyện lại càng khó khăn, cũng chỉ có đội tuần tra mới có thể trang bị một ít, không tới thời khắc mấu chốt cũng không nỡ vận dụng, quả thật là trân quý.
Lư Niệm Vũ vô cùng mãn nguyện. Sau khi luyện thành Cửu Chuyển Tạo Hóa Đan, mặc dù hỏa hầu có kém một chút, nhưng nhờ sử dụng dược liệu tốt hơn cho nên hiệu quả không giảm mà còn gia tăng. Sau khi lão uống vào lập tức tăng lên một cảnh giới, đạt tới cảnh giới Đại Năng Vấn Thiên.
Lư Niệm Vũ cũng chủ động đưa cho Vũ La cùng Hướng Cuồng Ngôn mấy viên Cửu Chuyển Tạo Hóa Đan, nhưng hai người không phải là đan sư, nếu dùng linh đan cưỡng ép gia tăng tu vi, nhất định căn cơ không ổn, cho nên từ chối.
Tu sĩ thông thường chỉ có thể ngửa cổ nhìn lên cao thủ Đại Năng, cả đời không đạt tới độ cao như vậy, tự nhiên cũng không biết Đại Năng cũng chỉ là khái niệm mơ hồ không rõ ràng, trên thực tế chia làm năm cảnh giới nhỏ: Phụng Thiên, Khấu Thiên, Vấn Thiên, Khuynh Thiên, Đạp Thiên.
Vốn Lư Niệm Vũ là Đại Năng cảnh giới Khấu Thiên, sau khi uống Cửu Chuyển Tạo Hóa Đan vào, lập tức nhảy vọt lên cảnh giới Vấn Thiên, thực lực tăng mạnh.
Đạt tới cảnh giới Vấn Thiên, trong số cao thủ Đại Năng, lão được coi như cường giả, còn là Trung Châu đệ nhất đan sư.
Đúng như Hướng Cuồng Ngôn dự liệu, sau khi luyện thành Cửu Chuyển Tạo Hóa Đan, Lư Niệm Vũ không còn chút do dự nào, lập tức đi cùng Vũ La.
Nếu như lúc trước còn có chút gì do dự, sau khi biết được thân phận Hướng Cuồng Ngôn, Lư Niệm Vũ lập tức không còn băn khoăn nữa.
Bản lĩnh Lư Niệm Vũ cũng thật sự bất phàm, lão cho Hướng Cuồng Ngôn và Vũ La mỗi người một viên kim đan. Sau khi nắm kim đan vào tay, rót linh lực vào trong đó, sau lưng cả hai sinh ra bốn cái cánh kim quang, tốc độ phi hành cũng chỉ kém bộ linh phù của Hướng Cuồng Ngôn một chút, hơn nữa phương thức phi hành này quả thật vô cùng mới lạ với hai người.
Dọc trên đường đi, ba người vừa phi hành vừa tán gẫu, đủ các nan đề trên Tu Chân Giới trao đổi qua lại giữa ba người trở nên giải quyết hết sức dễ dàng. Nếu có người bên cạnh nghe thấy, e rằng có cảm giác như được “nghe đạo”, chắc chắn sẽ đỡ phí đi mấy chục năm tu luyện.
Càng tới gần Bắc Cương, gió tuyết càng ngày càng nhiều.
Hôm ấy ba người đang phi hành, thình lình một trận cuồng phong từ Bắc Cương thổi tới, một đám mây đen to như núi ùn ùn kéo tới. Nhất thời cuồng phong gào thét, tuyết bay giữa cuồng phong trở nên sắc như dao, cắt vào mặt người.
Sắc mặt Vũ La khẽ biến, lại nghe Lư Niệm Vũ nói:
- Chúng ta cẩn thận một chút, chỉ là một ít gió tuyết, không có gì phải lo lắng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]