Cứ như vậy, Vũ La thật sự là hoàn toàn không có gì để làm. Gặp được bình cảnh ai cũng biết là dục tốc bất đạt, hắn càng gấp gáp tu luyện, càng thêm vô dụng, không chừng cảnh giới còn có thể thối lui.
Ngay cả tu luyện cũng không thể, còn có thể làm gì được?
Trong lúc Vũ La đang buồn bực, thình lình bên cạnh có một tia chớp màu xanh bắn tới, bốp một cái đâm vào cánh tay hắn, thân thể Vũ La nghiêng sang một bên.
Sau đó hắn chợt nhìn thấy không gian bên cạnh mình bắn ra điện quang tứ phía, từ từ mở ra một cánh cửa.
Vũ La hết sức ngạc nhiên, không biết có chuyện gì. Hắn còn đang có chút do dự, không biết có nên tiến vào hay không, thình lình một cỗ lực lượng hùng mạnh từ trong cánh cửa vọt ra, kéo hắn vào trong cửa.
Trước mắt Vũ La hiện ra hào quang đủ các màu sắc, nhanh tới mức khó lòng tin được. Suy nghĩ của Vũ La dường như ngưng trệ trong nháy mắt, ngay sau đó trước mắt hắn bừng sáng.
Hai chân hắn đã tiếp xúc mặt đất cứng rắn, thân hình ngừng lại, trong ánh hào quang đang từ từ tản ra trước mắt là một gương mặt kinh ngạc.
- Là ai vậy, vì sao lại hiện ra bên trong trận pháp của ta?
Vừa rồi Tả Bất Diệt còn đang đắc chí, bởi vì y cảm thấy rõ ràng trận pháp không gian của mình đã thành công.
Địa vị của Tả Bất Diệt trong Thái Âm sơn có hơi khó xử. Kể từ đời sư phụ y đã bắt đầu dốc hết toàn lực cung cấp cho y nghiên cứu trận pháp không gian. Ngoại trừ phương diện này ra, tài năng của y về những phương diện khác của y không đáng để nhắc tới. Nhưng trận pháp không gian chính là trận pháp phức tạp nhất, hiệu quả rất chậm.
Hàng năm y tiêu hao rất nhiều tài nguyên của Thái Ẩm sơn, số người trong môn âm thầm bất mãn rất nhiều. Mặc dù những người này e ngại nghiêm lệnh của chưởng môn Trịnh Tinh Hồn, không dám làm gì y, nhưng những lời gièm pha sau lưng là không thể nào tránh khỏi.
Hôm nay rốt cục mình đã thiết lập thành công thông đạo không gian từ Trung Châu đi Đông Thổ, lập công đầu vì sự nghiệp quật khởi của Thái Ẩm sơn, để sau này coi thử còn ai dám gièm pha bản tọa nữa chăng.
Nhưng cảm giác hưng phấn này không kéo dài được bao lâu, y chợt thấy bên trong cánh cửa vừa mở mơ hồ hiện ra một hình người, sau đó có một người chui vào.
Đáng buồn hơn nữa là người kia vừa chui ra, cánh cửa sau lưng hắn cũng biến mất.
- Có chuyện gì vậy, rõ ràng là thông đạo không gian, vì sao biến thành trận pháp triệu hồi. Còn nữa, rốt cục tên khốn kiếp này là ai đây...
Ánh mắt Vũ La nhìn thấy tiêu ký của Thái Ẩm sơn trên tay áo Tả Bất Diệt, lập tức nở một nụ cười:
- Thì ra là người Thái Âm sơn.
Ngoài xa Thương Cửu Phách vô cùng kinh ngạc, không hiểu có chuyện gì.
Sau khi Dịch Long nhìn thấy người mới tới, sợ tới nỗi hồn phi phách tán, sững người một chút lập tức la to:
- Xin Đại Trưởng lão mau hạ lệnh kiếm trận đánh chặn tên nọ, hắn chính là Vũ La!
Đại Trưởng lão vẫn không hiểu:
- Không phải là Vũ La đã chết ư, vì sao hắn lại ở chỗ này?
Rốt cục Thương Cửu Phách cũng không lo lắng gì, lão cho là có mình trấn giữ, cho dù Vũ La còn sống thì đã sao, chẳng lẽ có thể chạy trốn khỏi tay bản trưởng lão được sao, cho nên định hỏi mọi chuyện rõ ràng trước.
Tả Bất Diệt phát động trận pháp, tiêu hao rất lớn. Thực lực tu vi của y vốn chỉ bình thường, lảo đảo lui về phía sau mấy bước, bỗng nhiên quay đầu nhìn Dịch Long ngoài xa rống giận:
- Tên khốn kiếp này, rốt cục ngươi dùng bảo bối đánh dấu thông đạo không gian đánh dấu thông đạo không gian hay đánh dấu trên người Vũ La vậy?
Dịch Long há hốc miệng, nhưng không nói được gì, Tả Bất Diệt đã hiểu ra, giận đến nỗi hoa tay múa chân mắng lớn:
- Tên ngốc Dịch Long này phá hoại đại sự Thái Âm sơn ta rồi...
Bảo bối đánh dấu thông đạo không gian kia chính là vật mà trước đó Dịch Long nhét vào tay Vũ La, muốn mượn vật này vây khốn Vũ La bên trong thông đạo không gian. Nhưng bảo bối đánh dấu không gian kia tiếp xúc với Vũ La đầu tiên, kết quả sau khi mở ra thông đạo không gian, đã tìm Vũ La trở lại.
Vũ La cũng không hiểu rõ những chi tiết trong chuyện này, nhưng hắn thấy mình bị Dịch Long mưu hại, đi tới thế giới kỳ quái kia, sau lại bị Thái Ẩm sơn khởi động trận pháp, không biết trời xui đất khiến thế nào quay trở về, quả thật là thiên lý tuần hoàn.
Hắn cười ha hả, thân hình thấp thoáng một cái đã đứng trước mặt Dịch Long, vươn tay ra chộp lấy cổ y.
Đại trưởng lão Thương Cửu Phách giật nảy mình, vì sao tốc độ của tiểu tử này nhanh như vậy? Lão vội vàng khoát tay, chín đạo hào quang giống như hoa sen nở rộ xuất hiện trên chín ngọn sơn phong xung quanh, bên cạnh một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống.
Hai tay Đại Trưởng lão cũng khẽ ấn một cái, bay về phía Vũ La.
Bên cạnh Dịch Long còn vài đệ tử Thái Ẩm sơn ngang hàng với y. Những đệ tử này có thể được phái tới đây bày trận pháp, hiển nhiên tất cả đều là tâm phúc của Trịnh Tinh Hồn, thực lực không tầm thường.
Thấy Dịch Long rơi vào tay Vũ La, những người này cùng nhau gầm lên:
- Tặc tử ngươi dám!
Linh quang chợt lóe, bảo bối phi kiếm cùng nhau đánh tới một lượt.
Vũ La cười ha hả, hào khí bừng bừng, cũng không để ý tới những thứ phi kiếm bảo bối kia, chỉ nhìn Dịch Long:
Vũ La cơ hồ không cần phòng ngự, mặc cho đám phi kiếm pháp bảo kia thi nhau công kích lên người. Thân thể hắn trui rèn trong cương phong hùng mạnh vô cùng, phi kiếm vừa đâm vào, da hắn đàn hồi, phi kiếm lập tức trượt sang bên. Pháp bảo đánh xuống, da hắn chùng xuống, sau đó bắn ra, pháp bảo cũng bị hất bay.
Dịch Long biết Vũ La lợi hại, nhưng không ngờ rằng Vũ La lợi hại như vậy. Y bị Vũ La thộp cổ, một thân lực lượng không thể nào thi triển, chỉ có thể giãy dụa tứ chi giống như người đang chìm xuống nước:
- Đại... Đại Trưởng lão cứu... Cứu ta...
Thương Cửu Phách không hổ là Đại Trưởng lão Thái Ẩm sơn, cường giả thực lực xếp vào năm người đứng đầu, rốt cục đã tới bên cạnh Vũ La nhanh hơn kiếm quang của kiếm trận một bước. Gương mặt tròn trĩnh hồng hào của lão như phủ đầy băng sương, tay đè chặt vai trái Vũ La:
- Đệ tử Thái Âm sơn ta há để cho người khác tùy tiện khinh thường, còn chưa buông tay ra?
Thương Cửu Phách ỷ vào thân phận mình, lão chính là sư thúc của Trịnh Tinh Hồn, so ra còn cao hơn Vũ La hai bậc. Nếu hạ thủ với một tên vãn bối như vậy, quả thật là mất thể diện vô cùng.
Nếu lão nắm lấy vai phải Vũ La còn đỡ, không biết trời xui đất khiến thế nào mà nắm trúng vai trái. Vũ La vừa ra cũng biết hôm nay ắt phải có một trường ác chiến, hắn phải giết chết Dịch Long. Nhìn lão nhân này canh chừng mình như hổ rình mồi, còn có kiếm khí hùng mạnh trên những ngọn sơn phong bao vây xung quanh, cũng không phải dễ dàng đối phó. Cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn sàng Lực Bạt Sơn, Kỳ Lân Tý...
Thương Cửu Phách nắm vai trái Vũ La, hai đạo Thiên Mệnh Thần Phù gia trì, Kỳ Lân Tý nổ ầm một tiếng bạo phát, Lực Bạt Sơn mạnh mẽ vô cùng. Chẳng những Thương Cửu Phách không hề lay động được Vũ La, còn bị Vũ La chộp ngược cổ tay, thuận thế vung mạnh. Thương Cửu Phách chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng hùng mạnh đánh tới, lão tu hành trên ngàn năm, chưa từng gặp phải địch nhân có lực lượng hùng mạnh như vậy, lập tức bị Vũ La vật ngã xuống đất, gương mặt già nua dính đầy bụi đất, chật vật vô cùng.
Chín đạo kiếm quang xuyên qua không trung giáng xuống, mỗi một đạo rộng chừng ba trượng, giống như một đạo quang long.
- To gan thật, dám mạo phạm sư tôn, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chín người này cũng có cùng bối phận với Trịnh Tinh Hồn, mặc dù thực lực kém Trịnh Tinh Hồn rất xa, nhưng nhờ chín người này lòng không tạp niệm, chuyên tâm tu luyện Cửu Huyền Hồi Long kiếm trận. Cho dù Trịnh Tinh Hồn tiến vào kiếm trận này cũng không dám chắc sẽ toàn thân trở ra.
Chín đạo kiếm quang vô cùng hung hãn, khí thế hùng mạnh ào ào giáng xuống, áp lực khiến cho những đệ tử Thái Âm sơn gần đó cũng phải ngạt thờ, ai nấy vội vàng thu bảo bối phi kiếm lui ra. Chiến đấu đẳng cấp như vậy, bọn chúng căn bản không có tư cách nhúng tay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]