Chương trước
Chương sau
Cự Yêu tộc chính là chủ nhân của đại dương, nhưng đối diện với đám Ma Binh khôi giáp đen kịt này, đại dương đột nhiên phản bội Cự Yêu tộc, trở thành chỗ dựa cho đám Ma Binh này.

Ma Binh thân cao mấy trăm trượng, hĩnh thể cũng tương đương Cự Yêu tộc.

Theo những Ma Binh này xuất hiện, hàng ngàn chiến sĩ Cự Yêu kia lặng lẽ không tiếng động mở mắt. Thậm chí không cần chiến tướng chỉ huy và động viên trước khi chiến đấu, bọn họ dường như đã thành thói quen, ai nấy rút binh khí của mình từ dưới biến ra, sắc mặt nghiêm nghị đứng trên hải đảo, dũng cảm đối mặt với cánh Ma Binh kia.

- Rào... Rào... Rào...

Đại quân Ma Binh thẳng tiến đều đều về phía trước, nước biển chỉ lấp xấp dưới chân bọn chúng cuộn lên. Không khí trong trường bị đè nén tới cực điểm.

Đại quân Ma Binh tới trước trận ba dặm, một viên Ma Tướng cầm đầu chậm rãi vung trường thương màu đen to tướng trong tay lên, giữa cảnh tĩnh mịch đột nhiên ngoác miệng phát ra tiếng gào như dã thú:

- Aaaaa...

Cả đại quân Ma Binh cùng vung binh khí lên trời rống theo, sau đó dốc hết tốc độ chạy như điên, tấn công về phía phòng tuyến của Cự Yêu tộc.

Nhất thời một mảng binh khí đen ngòm phủ đầy trời, không nhìn thấy một tia sáng nào cả.

Chiến sĩ Cự Yêu tộc vung binh khí của mình lên, ra sức đập mạnh vào thân thể cường tráng, rống to không hề tỏ ra yếu thế trước đối phương. Hàng chiến sĩ Cự Yêu đứng phía sau tiến lên một bước, gia tăng độ dày cho hàng đầu tiên.

Đại quân Ma Binh ào ào kéo tới, hai cỗ lực lượng hung hãn va chạm vào nhau.

- Rầm!

Nước biển đen kịt cuộn lên sóng thần cao hàng trăm trượng, tiếng va chạm giữa binh khí với nhau, giữa thân thể với nhau, giữa binh khí và thân thể bạo phát chỉ trong thoáng chốc. Hai bên vừa va chạm, chiến sĩ Cự Yêu đã có ba mươi người ngã xuống, phe Ma Binh cũng có mười mấy tên ngã xuống.

Chiến sĩ Cự Yêu phía sau bối rối ùa lên phía trước, kéo những chiến sĩ ngã xuống ra sau.

Xung quanh vết thương bị Ma Binh đánh trúng của những chiến sĩ này, xuất hiện một tầng hắc khí, hắc khí này nhanh chóng lan tràn ra trên người bọn họ. Những chiến sĩ Cự Yêu vừa kéo bọn họ trở về lộ vẻ buồn bã, cũng có không ít người run rẩy toàn thân.

Cự Yêu tộc nóng nảy bạo ngược, kiêu ngạo bất tuân, không chịu hợp đàn mà Vũ La nhìn thấy trước kia, hiện tại hoàn toàn không thấy nữa. Hiện tại hắn chỉ thấy một đám Cự Yêu tộc đoàn kết thương yêu, có thể yên tâm giao lưng mình cho chiến hữu.

Hiểu biết của Bán Yêu tộc vê Cự Yêu tộc không thể coi là sai, nhưng dường như đã bị đảo lộn tất cả trên chiến trường này.

Những hắc khí kia còn đang tràn ngập, không ít thân thể những chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương rất nhanh trở nên đen xạm lại, ngã lăn ra đất thở hồng hộc, cố gắng nặn ra một nụ cười:

- Động thủ đi thôi!

Dứt lời nhắm nghiền mắt lại.

Tên chiến sĩ Cự Yêu tộc bên cạnh nghiến răng một cái, lệ nóng lăn dài. Một lúc lâu sau rốt cục gầm lên giận dữ, cũng nhắm nghiền mắt lại, thình lình giơ cao binh khí trong tay đâm xuống thật mạnh.

Phập... Hoa máu tung bay, sinh mệnh lực của chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương nhanh chóng cạn kiệt, còn cố gắng mở mắt ra, nở một nụ cười giải thoát:

- Cảm tạ...

Hắc khí kia theo chiến sĩ Cự Yêu tộc chết đi, rốt cục không còn xâm nhập, tiêu tan trong nước biển.

A... Chiến sĩ Cự Yêu tộc vừa giải thoát cho chiến hữu của mình rống lên cuồng bạo, giận dữ múa loạn binh khí xông tới.

Tình cảnh như vậy xảy ra với cả ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương trong lần va chạm đầu tiên giữa hai phe, Vũ La thấy vậy trong lòng kinh hãi:

- Rốt cục hắc khí kia là thứ gì vậy?

Kiều Thiên Quý nhìn chiến trường. Mặc dù phe Cự Yêu tộc chiếm ưu thế về nhân số, hơn nữa chiến lực cũng cao hơn đám Ma Binh một bậc. Nhưng trên người Ma Binh hắc khí đằng đằng, chỉ cần bị dính vào một chút, chỉ có một con đường chết. Cho nên chiến sĩ Cự Yêu tộc bị bó tay trói chân, ngược lại đại quân Ma Binh càng đánh càng hăng, phòng tuyến đang liên tiếp lui về phía sau.

- Đó là lực lượng của Cửu U Minh Ngục, những Ma Binh này đến từ Cửu U Minh Ngục vốn phải cách tuyệt với thế giới này mới đúng.

Vũ La giật mình kinh hãi:

- Ngài nói sao...

Kiều Thiên Quỷ thở dài một tiếng:

- Trừ ra tử khí đến từ Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng như vậy, khiến cho chiến sĩ Cự Yêu tộc chúng ta cũng không có chút lực chống cự nào?

Vũ La á khẩu nghẹn lời, quả thật Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến lực hùng mạnh nhất mà Vũ La từng thấy trong hai kiếp của mình. Không tính tới một ít thượng cổ Di tộc, rất có

Thể Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến sĩ hùng mạnh nhất trên thế giới này.

Nhưng chủng tộc như vậy vẫn không có cách nào ngăn được những hắc khí kia. Một khi bị chúng dính vào thân thể, chỉ có thể thỉnh cầu đồng đội kết liễu mạng mình. Ngoại trừ tử khí của Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng tới mức này?

Một khi bị tử khí xâm nhập, cuối cùng sẽ trở thành giống như Ma Binh, hoàn toàn vô ý thức, chỉ biết giết chóc, cắn nuốt, chính là một cái xác biết đi. Cho dù thân nhân của mình đứng ngay trước mặt, trong lòng chỉ có ý niệm giết chóc mà thôi.

- Ngươi có biết trên chiến trường này, quan hệ tốt nhất là gì chăng?

Vũ La ngơ ngác lắc đầu.

- Quan hệ tốt nhất là ta và ngươi ước định với nhau, nếu có người nào bị tử khí xâm nhập, người kia sẽ kết liễu thay.

Vũ La giật mình kinh hãi, nhìn lại những chiến sĩ Cự Yêu tộc trong chiến trường, trong lòng không còn chút coi thường, chỉ có cảm giác tôn kính.

- Nhưng vì sao lực lượng của Cửu U Minh Ngục lại xuất hiện ở đây?

Vũ La không hiểu.

Kiều Thiên Quý nở một nụ cười lạnh lẽo:

- Chuyện này phải nói tò lúc phân chia thiên hạ ngũ phương. Thế giới này vốn không phải hình dạng như vậy, nhưng vì cái gọi là các tộc bình định phát triển, cho nên có người phân chia thế giới này thành năm phần.

Vũ La gật đầu, rốt cục là ai có được bản lĩnh như vậy, có thể chia thế giới này ra làm năm phần, cho tới bây giờ cũng không có ai biết được. Nhưng sau khi chia ngũ phương, đúng là các tộc bị chia cắt, không còn hao tốn vì phải đi chinh phạt lẫn nhau.

- Nhưng có trời mới biết, rốt cục kẻ phân chia thế giới này có ý đồ gì.

Giọng điệu của Kiều Thiên Quý tỏ vẻ coi thường:

- Lúc ấy tổ tiên tộc ta biết được tin tức kia đã cảm thấy không yên. Sau càng biết rõ ràng hơn, nếu thiên hạ phân chia ra năm phần, lực lượng của Cửu U Minh Ngục sẽ từ sâu trong Thiên Hoang hải tiết lộ ra ngoài, lâu ngày dài tháng, nhất định Thiên Hoang hải sẽ trở thành một vùng biển chết.

- Không chỉ có Thiên Hoang hải, sau Thiên Hoang hải chính là Thần Hoang hải. Sau đó những Ma Binh của Cửu U Minh Ngục này sẽ tiến lên lục địa, Đông Thổ, Trung Châu, Nam Hoang, Tây Vực, Băc Cương, không nơi nào thoát được!

- Tự nhiên tổ tiên ta không chịu để cho Cự Yêu tộc của mình thành kẻ bồi táng đầu tiên, bèn ra sức chống lại chuyện phân chia thiên hạ. Thánh vật của tộc ta là Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bị đánh nát vào lúc ấy, tổ tiên của tộc ta cũng theo đó ngã xuống. Những vị tố tiên khác cũng chỉ đoạt lại được một mảng Lực Bạt Sơn tàn khuyết, bố trí trên tế đàn kia...

Rốt cục Vũ La đã hiểu, chỉ có lực lượng có thể phân chia thiên địa như vậy mới có thể đánh nát được Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bài danh thiên hạ đệ nhất.

Sau thiên hạ chia năm, Thiên Hoang hải cùng Thần Hoang hải cũng xảy ra biến hóa, không ngờ tòa tế đàn này trôi giạt tới Thần Hoang hải.

Về phần những mảnh vỡ còn lại của Lực Bạt Sơn trôi giạt đến nơi nào, vậy không biết được. Mặc dù Vũ La gộp lại được hai mảnh lớn, nhưng vẫn còn một góc chưa tìm được.

Hắc khí tràn ngập, Ma Binh cuồn cuộn. Phòng tuyến thứ nhất của Cự Yêu tộc đã sắp sửa ngăn cản không nổi nữa. Chiến tướng Cự Yêu tộc phía sau vung binh khí chỉ về phía trước, hét lớn một tiếng giết, dẫn theo bộ hạ xông lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.