Chương trước
Chương sau
Mộc Thần Trủng là nơi hẻo lánh, nếu Bán Yêu tộc muốn tìm nàng, nhất thời cũng khó tìm ra.

Vũ La bất đắc dĩ đáp ứng, thật ra hắn còn một ý tường khác, là mang NamVinh Âm về Trung Châu, tìm một địa phương trông giữ, nàng cũng sẽ khôngvề Thần Hoang hải được.

Sau khi cáo biệt Nhan lão cùng Nhan Chỉ Vi, Vũ La chuẩn bị mang theo hai nữ nhân rời Thanh Khâu, trở lại Lạc Nhật hoang nguyên. Hắn điều khiểncụm mây trắng, vừa bay ra khỏi Thanh Khâu chừng mười mấy dặm, bỗng nhiên giữa không trung có một bóng đen giáng xuống thật mạnh, đánh cho cụmmây trắng tan tác, biến thành đạo Ngọc Ấn Linh phù, vù một tiếng chuitrở lại trong lòng Vũ La.

Ba người Vũ La thét lên kinh hãi, từ độ cao ngàn trượng rơi xuống dưới.Ba người còn chưa kịp định thần, đã thấy một bàn tay khổng lồ lăng không hút mạnh, Vũ La chỉ cảm thấy một cỗ hấp lực khổng lồ kéo hắn vào trongbàn tay ấy.

Lực lượng nọ hùng mạnh tới mức không thể phản kháng.

Bàn tay nọ bắt được Vũ La, chủ nhân của nó lập tức hiện hình giữa khôngtrung. Đây là một lão nhân thân cao hơn sáu mươi trượng, đầu tóc khôvàng rối nùi, trên trán có ba đạo yêu văn màu đỏ, đôi mắt nhỏ xíu bắn ra hung quang bốn phía.

Trong Thanh Khâu vang lên một tiếng gầm giận dữ:

- Thiết Hoành Giang, lão dám tới dương oai trước cửa nhà chúng ta, có lẽ đã quên mất một chưởng hồi một vạn ba ngàn năm trước.

Vũ La âm thầm kêu khổ:“Thì ra là Thiết Hoành Giang, lần này hỏng bét, e rằng lão già này hận thấu xương mình..

Nhan lão thét lên giận dữ, âm thầm phát lực, lập tức có hai cỗ lực lượng đỡ lấy Nhan Chỉ Vi cùng Nam Vinh Âm bị trói âm thầm hạ xuống.

Thiết Hoành Giang tức giận nói:

- Nhan Chi Tây, đừng rườm lời nữa, ta nhất định phải lấy Hoàn Hồn Thảo.Ba ngày sau ta chờ lão ở Cầm Mãng sơn Đối Nguyệt nham, lão không giao ra Hoàn Hồn Thảo, ta sẽ giết tiểu tử này!

Thân hình lão nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành hình dáng người thường, vác Vũ La đã bị phong ấn toàn thân lên vai, quát to một tiếng:

- Đi!

Xung quanh thân lão thình lình bạo phát một mảng huyết quang, dẫn độngvô số bọt nước trong không khí xung quanh bạo phát, nháy mắt đã xuyênqua trời quang, xuất hiện ngoài ngàn dặm.

Nhan Chỉ Vi vội vàng chạy tới, thấy Thiết Hoành Giang đã đi rồi, nôn nóng giậm chân:

- Gia gia, mau đuổi theo...

Không biết Nhan lão đã đứng trên ngọn sơn phong gần đó từ lúc nào, lắc lắc đầu bất đắc dĩ:

- Thiết Hoành Giang phát động Huyết Hà độn, Đông Thổ không có ai có thể đuổi kịp Nhan Chỉ Vi lo lắng:

- Vậy làm sao bây giờ? Hoàn Hồn Thảo đã dùng rồi, lấy gì đi cứu Vũ La?

Nhan Chi Tây cũng không nghĩ ra biện pháp gì, cúi đầu cau mày suy nghĩ nửa ngày, rốt cục cắn răng một cái:

- Ta đi tìm Hồng Phá Hải, toàn là do lão làm liên lụy. Hai lão già chúng ta tới Đối Nguyệt nham, ta cũng không tin Thiết Hoành Giang dám khôngnể mặt hai người chúng ta.

Thiết Hoành Giang dám bắt người trước cửa Thanh Khâu, Nhan lão tronglòng nổi giận. Đại Thánh Yêu tộc khí tức hùng bá cực thịnh, quét sạch vẻ ôn nhu nho nhã ngày thường:

- Nếu Thiết Hoành Giang không thức thòi, vậy từ nay về sau trên thế gian này sẽ không còn Thâm Uyên Huyết Ngạc nhất tộc.

---------

Vũ La bị Thiết Hoành Giang vác trên vai, chỉ cảm thấy tiếng gió ào àorung động bên tai như sấm động. Cảnh vật hai bên nhanh chóng lui về phía sau, với nhãn lực của hắn vẫn không thể nhìn kịp. Vũ La cảm thấy hoảngsợ, không ngờ tốc độ lão nhân này kinh người như vậy.

Tốc độ như vậy, Vũ La phỏng chừng dù là Nhan lão hoặc Hồng Phá Hải cũngkhông có cách nào đuổi theo, xem ra muốn được cứu, chỉ có thể đợi bangày sau.

Quả nhiên, mặt sau vẫn không thấy truy binh. Thiết Hoành Giang lấy tốcđộ kinh người này điên cuồng chạy đi mấy canh giờ, cũng mệt thở hồnghộc, đầu đầy mồ hôi.

Lão ngừng lại trong một ngọn núi hoang mà Vũ La không biết, không chútkhách sáo vứt Vũ La trên đám loạn thạch ngổn ngang, giơ tay lau mồ hôitrán.

Lưng Vũ La đập vào đá nhọn, đau đớn vô cùng.

Đôi mắt nhỏ hẹp của Thiết Hoành Giang bắn ra hung quang bốn phía, nhìnVũ La chằm chằm, xòe bàn tay to như chiếc quạt lá bồ, lạnh lùng hỏi:

- Tên khốn kia, yêu đan của lão tử đâu?

Vũ La lắc đầu:

- Dù ta chịu trả cho lão, lão cũng không có cách nào sử dụng.

Thiết Hoành Giang khẽ cau mày, nhìn hắn chăm chú:

- Tiểu tử, rốt cục ngươi giở thủ đoạn gì, viên yêu đan nọ, lão phu cũngphải hao tổn rất nhiều sức lực mới có thể áp chế, ngươi làm thế nào chonó cam tâm tình nguyện quy thuận như vậy?

Vũ La mỉm cười:

- Lão nghĩ rằng ta sẽ nói cho lão biết sao?

Thiết Hoành Giang cười hăng hắc:

- Nói hay không cũng không sao cả, Thiết mỗ giàu có so ra chỉ kém NhanChi Tây, nhưng cũng không tới nỗi xem một viên thượng cố yêu đan lớnbằng trời.

Tuy rằng dáng người lão đã thu nhỏ lại, nhưng cũng có thể xếp vào hạng‘người khổng lồ’. Dáng người Vũ La đã được xem là cao lớn cường tráng,cao hơn người bình thường nửa cái đầu, nhưng trước mặt Thiết Hoành Giang vẫn còn thua một cái đầu.

Thiết Hoành Giang tiện tay xách hắn lên, đi nhanh về phía trước, vừa đi vừa nói:

- Hiện tại tên khốn ngươi cứ việc mạnh miệng không sao, Thiết mỗ cũng không muốn tranh hơi cùng người chết.

Vũ La nghe vậy giật mình kinh hãi, ngoài miệng nói:

- Lão muốn giết ta ư, chẳng lẽ lão không cần Hoàn Hồn Thảo?

- Ngươi cho rằng Thiết mỗ là kẻ ngốc sao, Thần Hoang hải xảy ra độngtĩnh lớn như vậy, sao ta không biết? Chỉ cần bắt vài tên Bán Yêu tộc hỏi qua một chút, thừa biết Hồng Phá Hải cần Hoàn Hồn Thảo để làm gì.

Vũ La hết sức bất ngờ:

- Lão biết rồi...

- Hừ, đương nhiên biết. Hồng Phá Hải chỉ có một truyền nhân, Hoàn Hồn Thảo tới tay chắc chắn sẽ sử dụng ngay tức khắc.

- Vậy vì sao lão còn ước hẹn Nhan lão ba ngày sau gặp ở Đối Nguyệt nham?

Thiết Hoành Giang xách hắn lên đối mặt với mình, nhếch môi cười lạnh:

- Bởi vì ta muốn làm một chuyện, ước hẹn này có thể áp chế hai lão già kia, hơn nữa buộc hai lão đi Đối Nguyệt nham.

Trên mặt Thiết Hoành Giang lộ vẻ trêu chọc:

- Tiểu tử, đừng giở trò trước mặt Thiết mỗ. Lúc Thiết mỗ tung hoàngthiên hạ, Nhân tộc các ngươi vẫn còn là một đám man di, còn chưa khaihóa.

Vũ La lại giật mình kinh hãi:

- Lão đã nhìn ra ta là...

- Nói thừa!

Thiết Hoành Giang hừ lạnh một tiếng khinh thường:

- Chiếc mặt nạ này bất quá chỉ là trò trẻ, ngươi cho rằng có thể qua mắt được Đại Thánh Yêu tộc hay sao?

Vũ La á khẩu nghẹn lời. Từ Hồng Phá Hải đến Thiết Hoành Giang, đám quáivật sống mấy vạn năm này quả nhiên kẻ nào kẻ nấy hết sức tinh mình, lạithêm hùng mạnh.

Thiết Hoành Giang nhìn hắn chăm chú, hừ một tiếng lại nói:

- Tiểu tử, chuyến này tuy rằng ngươi cửu tử nhất sinh, nhưng rốt cục vẫn còn có khả năng được sống. Tuy rằng tính tĩnh Thiết mỗ sắt máu thật,nhưng làm người nên chừa một đường, ngày sau dễ gặp lại. Một đường sinhcơ này thế nào, vậy phải xem bản thân ngươi.

Vũ La đang muốn hỏi lão một đường sinh cơ này là cái gì, Thiết HoànhGiang thình lình vỗ vào người hắn một cái, Vũ La chỉ cảm thấy hai mắttối sầm, hôn mê lập tức.

---------

Cũng không biết qua bao lâu, Vũ La từ từ tỉnh lại, phát hiện mình đangngồi trên một đám cỏ, xung quanh toàn là đồi núi thấp bé. Hắn ngơ ngácnhìn quanh, tuy rằng đầu có thể cử động, nhưng tứ chi vẫn bị phong bế.

Thiết Hoành Giang đang ở cách đó không xa, cởi bỏ dây quần, vô cùng sảng khoái tưới Lão xoa xoa đùi, quay đầu lại nói với Vũ La:

- Hắc hắc, tiểu tử ngươi xem thế núi xung quanh có cảm thấy quen thuộc không?

Vũ La được lão nhắc nhở, cảm thấy quan sát, bất ngờ thốt lên:

- Đây là bên ngoài Vũ Uyên sơn.

Thiết Hoành Giang tưới cây xong, vung vẩy lão Nhị vô cùng thô tục:

- Nhãn quang không tệ, sao hả, trở về chốn cũ có cảm tường gì?

Lão cũng không rửa tay, xách Vũ La lên đi thẳng tới Vũ Uyên sơn. Haichân lão sải bước thật nhanh, mỗi bước vượt qua khoảng cách ba mươitrượng. Thiết Hoành Giang vừa đi vừa

- Tiểu tử, đến nơi này rồi, Thiết mỗ cũng không giấu gì ngươi, lần này chúng ta đi Toái Kim Mê Cốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.