- Bất quá không quan trọng, còn có thể nghĩ biện pháp bổ cứu...
Vũ La nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt Nhan Chỉ Vi bên cạnh khẽ biến, không nhịn được hỏi:
- Hồng gia gia, chẳng lẽ ngài định đập vỡ yêu đan của mình, cho Hồng Ngạo sư thúc một phần?
Nhan Chỉ Vi vừa dứt lời, Vũ La giật mình kinh hãi. Tuy rằng hắn khôngphải là Yêu tộc, nhưng cũng có thể đoán ra được đập vỡ yêu đan vô cùnghung hiểm.
Đối với Yêu tộc, không nghi ngờ gì yêu đan vô cùng quan trọng. Giống như Vũ La hiện tại, nếu Linh Long trong mình Đường Cung tử vong, chắc chắnVũ La sẽ trọng thương bất trị mà chết.
Đối với Yêu tộc, yêu đan cũng như trái tim đối với người thường. Yêu đan khô kiệt chẳng khác nào trái tim suy kiệt, cho dù nguyên hồn trở về,cũng không thế nào điều khiến thân thể.
Mà Thất Thủ Giao Long nhất tộc lại không giống như Nhân tộc, phải tìmmột thân thể khác mới có thể trùng sinh. Trên thế giới này, hiện tại tộc nhân bọn họ chỉ còn lại một người rưỡi, Hồng Phá Hải là một người, hiện tại Hồng Ngạo chỉ có thể xem như nửa người.
Nếu đoạt xá chùng tộc khác, Hồng Ngạo sẽ không còn là Thất Thủ Giao Long nhất tộc, công pháp cũng khác nhau, căn bản không thể tu luyện.
- Vì sao tiền bối muốn đập vỡ yêu đan của mình cho Hồng Ngạo, mà không sử dụng yêu đan khác?
Vũ La khó hiểu bèn hỏi, dù sao hắn cũng không phải xuất thân Yêu tộc.
Hồng Phá Hải im lặng không nói, Nhan Chỉ Vi giải thích:
- Nếu thần lực ngưng kết trong yêu đan có thuộc tính khác, cho dù đưa vào cũng khó lòng dung hợp.
Vũ La há hốc mồm, rốt cục thở ra một hơi thật dài nặng nề.
Hồng Phá Hải bất đắc dĩ nói:
- Nếu vào thời thượng cổ, ta còn có cách, nhưng hiện tại... Chỉ còn cách duy nhất là ta tự đập vỡ yêu đan, chia cho y một phần.
Dường như lão tự an ủi mình:
- Bản tọa tung hoành thiên hạ mấy vạn năm, hung hiểm gì mà chưa từngtrải qua? Bản tọa có bảy thành nắm chắc đập vỡ yêu đan thành công.
Vũ La thuận miệng hỏi một câu:
- Vào thời thượng cổ còn có biện pháp gì vậy?
Hồng Phá Hải cũng không để ý, lúc này lòng lão đang rối như tơ, buột miệng trả lời:
- Những nhân vật thời thượng cổ, có người tu luyện yêu đan không thuộctính, chỉ ngưng kết thần lực tinh thuần, đến lúc phát động có thể triệutập tất cả lực lượng trong thiên địa sử dụng. Bất quá sau này pháp mônấy đã thất truyền, không còn ai tu luyện.
- Nếu vào thời thượng cổ, bản tọa tìm một người như vậy, giết chết y đi đoạt lấy yêu đan là được.
Vũ La im lặng gật đầu, đây quả thật là một biện pháp, đáng tiếc hiện tại không thể sử dụng.
Hồng Phá Hải cất tiếng thở dài:
- Xem ra lần này các tiểu tử ngươi phải thật sự hộ pháp cho ta...
Nhan Chỉ Vi cùng Vũ La trầm ngâm, Hồng Phá Hải chợt giơ tay khẽ vẫy, một vật phá không bay tới, chính là chiếc chén đựng yêu đan và tinh huyếtcủa Long Quy. Hồng Phá Hải cằm lấy đưa cho Nhan Chỉ Vi:
- Cầm đi, ta cùng gia gia ngươi đã tranh đấu bao nhiêu năm qua... Hyvọng ý tường của lão thật sự có thể làm thay đổi thế giới này.
Nhan Chỉ Vi biết rõ Hồng Phá Hải đang dặn dò hậu sự, mắt đỏ hoe:
- Hồng gia gia, không phải người nói có bảy thành nắm chắc sao?
Hồng Phá Hải khoát tay ngăn lại:
- Để phòng ngừa vạn nhất mà thôi. Nếu thật sự ta đây bất hạnh, các ngươi hãy phong ấn Nộ Long đảo giúp ta.
Lão dặn dò xong xuôi chợt cười, khoát khoát tay:
- Tất cả ra ngoài hết đi, bản tọa muốn bắt đầu.
Nhan Chỉ Vi tay cầm Cửu Long bôi, trong lòng buồn bã. Vũ La thở dài mộttiếng, biết không tiện khuyên can gì nữa. Hồng Phá Hải mặt lạnh lòngnóng, đã quyết định như vậy ắt sẽ không sửa đổi, quyết vì truyền nhân mà mạo hiểm thân mình. Vũ La hết sức khâm phục trong lòng, hai tay ômquyền, cung kính cúi đầu, sau đó kéo hai nàng đi ra ngoài.
Đi tới gần cửa động, Vũ La đột nhiên thoáng động trong lòng, xoay người lại lấy ra trong mình một vật, ôm hy vọng mỏng manh:
- Tiền bối, ngài xem thử viên yêu đan này có thuộc tính gì?
Hồng Phá Hải có vẻ cảm động:
- Ý tốt xin tâm lãnh, bản tọa... xem thử.
Lão giơ tay đón lấy, Nhan Chỉ Vi hơi kinh ngạc:
- Vũ La, vì sao ngươi có được yêu đan, chẳng lẽ thật sự là yêu đan thời thượng cổ?
Hồng Phá Hải biết Vũ La có lòng tốt, không tiện đả kích hắn. Trên thựctế lão cũng không cảm thấy Vũ La có thể có được một viên thượng cổ yêuđan. Bao nhiêu năm qua, Đông Thổ có bao nhiêu yêu đan đều đã bị pháthiện, còn giữ lại cho tới bây giờ toàn là yêu đan giống như Long Quy màHồng Phá Hải giữ lại.
Yêu đan Long Quy không phải là không thuộc tính, đương nhiên không thể sử dụng, Hồng Phá Hải mới cho Nhan Chỉ Vi.
Thứ mà Hồng Phá Hải nhận lấy là một cái bình đất không lớn lắm, lão cầmlấy bình đất, không cảm thấy có dao động năng lượng gì, càng cảm thấykhông có hy vọng. Nhưng lão vẫn cảm tạ Vũ La, dù sao chính là lão bức Vũ La đi tìm Hoàn Hồn Thảo. Hiện tại Vũ La một lòng một dạ lo lắng chomình, tuy rằng không giúp được, nhưng Hồng Phá Hải vẫn ghi nhớ chân tĩnh này. Lão cảm thấy buồn bã, đáng tiếc không biết mình có thể vượt quacửa ải này không, nếu như có thể, nhất định phải giúp đỡ thiếu niên nàymột phen.
Hồng Phá Hải mở bình ra, một cỗ hào quang như ngưng tụ thành thực chấttừ trong bình phát tán ra, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc.
Dù sao Nhan Chỉ Vi cũng là Cửu Vĩ Bạch Hồ nhất tộc, vừa nhận ra đã giậtmình kinh hãi. Chỉ bằng vào khí tức cổ xưa này, đã có thể kết luận quảthật là thượng cổ yêu đan.
- Không ngờ... không ngờ thật sự là thượng cổ yêu đan! Vũ La, vì saongươi có được một viên thượng cổ yêu đan? Ngươi hãy thành thật khai báo, ngươi còn có bảo bối gì nữa? Chẳng những ngươi có Thiên Mệnh Thần Phùthiên hạ đệ nhất, còn có thượng cố yêu đan... ngươi quả thật là một bảokhố di động...
Vũ La cười khổ, cũng không giải thích với Nhan Chỉ Vi. Thật ra thứ nàylà do gia gia nàng phát hiện trước tiên, viên yêu đan này là Vũ La pháthiện ở Bách Hoa sơn, sau đó cất đi mãi tới bây giờ.
Lúc ấy Nhan lão lựa chọn địa điểm thiết lập truyền tống trận, phát hiệnra mấy nơi có yêu đan Yêu Vương năm xưa để lại, Bách Hoa sơn cũng có một viên.
Vũ La có thể lấy ra một viên thượng cổ yêu đan, đã ra ngoài dự liệu củaHồng Phá Hải, trong lòng lão cảm động vô cùng. Đây chính là thượng cổyêu đan, có thể so với thiên địa thần vật đỉnh cấp, không phải ai cũngdám tặng cho người khác.
Bất quá Hồng Phá Hải cũng không hy vọng gì nhiều. Vào thời thượng cổ,trong trăm tên Yêu tộc, có thể có được một người tu luyện yêu đan khôngthuộc tính đã là rất khá. Tồn tại cho tới bây giờ, xác suất còn nhỏ hơnrất nhiều.
Lão lấy viên yêu đan này ra khỏi bình, Nhan Chỉ Vi nhất thời thất vọng:
- Nhỏ vậy sao, chỉ sợ dù là yêu đan không thuộc tính, cũng không thể dùng được...
Quả thật viên yêu đan này quá nhỏ, chỉ bằng hạt gạo.
Vũ La cũng có chút ngượng ngùng:
- Ta ngẫu nhiên lấy được, có lẽ là vì thời gian quá lâu, năng lượng hao mòn chỉ còn lại như vậy...
Hồng Phá Hải ngơ ngác nhìn viên yêu đan nhỏ bé trong lòng bàn tay mình, một lúc lâu sau mới lẩm bẩm:
- Không ngờ quả thật là yêu đan không thuộc tính...
Nhan Chỉ Vi cảm thấy bất đắc dĩ, đúng là một viên yêu đan không thuộctính, nhưng cũng không thể sử dụng, Hồng gia gia vừa hy vọng lại thấtvọng, thật sự là đả kích không nhẹ.
Vũ La nghe vậy sửng sốt, rất nhanh cũng đã hiểu ra, vô cùng hối hận, xoa tay ấp úng:
- Tiền bối, vãn bối... thật xin lỗi...
Hồng Phá Hải nhắm hai mắt lại, một lúc lâu sau mới trấn tĩnh tinh thần,cho viên yêu đan vào bình trở lại, đặt bình trước mặt. Sau đó chợt lãotrịnh trọng sụp lạy trước mặt Vũ La.
Vũ La luống cuống tay chân:
- Tiền bối, ngài làm gì vậy...
Tuy rằng hắn là Nam Hoang để Quân cao quý, nhưng Hồng Phá Hải là siêucấp lão nhân đã từng trải qua thời Hồng Hoang, hắn không dám nhận đại lễ như vậy.
Hồng Phá Hải đứng dậy nói:
- Vũ La, Hồng Phá Hải ta không dối gạt ngươi, viên yêu đan này khôngphải là vật tầm thường. Nếu nó chỉ là bảo bối thông thường, ta sẽ nhậnlấy, nhưng giá trị của nó không thua gì một đạo Thiên Mệnh Thần Phù!
Nhan Chỉ Vi giật mình kinh hãi:
- Trân quý tới mức này sao?
- Không sai, sở dĩ nó nhỏ như vậy, không phải là vì thời gian qụá lâuhao mòn năng lượng, mà vì chủ nhân của viên yêu đan này chỉ mới trải qua Tam Chuyến yêu đan.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]