Nếu như Minh Hà không đến, chính Lưu Tô cũng muốn tập kích Hi Nguyệt, để cho nàng biết rõ chính cung nương nương không phải một cây bổng chùy.
Minh Hà đã đến liền quá tuyệt vời, sư đồ xé bức và vân vân rất đẹp mắt, căn bản không cần bổn bổng ra tay.
Lưu Tô lặng lẽ từ trong bổng vươn tay ra, từ trên bàn lấy đi một miếng dưa.
Bông tuyết ngưng kết từng mảnh, hóa thành dáng người của Minh Hà, tình cảnh thật sự rất đẹp, bầu không khí lại rất lạnh.
Hai sư đồ nhìn nhau một hồi, Hi Nguyệt vẫn núp ở trong ngực Tần Dịch ôm cổ đấy, sọ não đều là trống rỗng, cả buổi không biết nên nói gì. Ngẫm lại vừa rồi có phải sót nửa câu khó lường hay không, chính mình gọi Tần Dịch cái gì nhỉ?
Minh Hà thay nàng hỏi: "Hảo ca cái gì a sư phụ?"
Hi Nguyệt: "Hảo... Hảo ca đều êm tai, đều êm tai."
"Làm gì khẩn trương như vậy a sư phụ." Minh Hà đè lại sư phụ cuống quýt muốn đứng dậy, kề tai nói: "Xem sư phụ vui vẻ, ta cũng rất vui vẻ đấy."
"Ách?" Hi Nguyệt choáng váng, đồ đệ này có phải hắc hóa hay không?
Minh Hà Ma Chủ a, hắc hóa rất bình thường...
Ngay cả Tần Dịch đều sợ tới mức trừng Minh Hà, sợ nàng bỗng nhiên lộ ra răng nanh.
Minh Hà cúi người tới đây, hai tay phân biệt dựa vào bả vai Tần Dịch cùng Hi Nguyệt, cười tủm tỉm nói: "Lại nói ta bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề a..."
"Vấn, vấn đề gì?"
"Nếu như Tần Dịch là hảo ca ca của sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1712295/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.