Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Tần Dịch nhìn Cư Vân Tụ trên khán đài.
Cư Vân Tụ nhắm mắt giả ngủ căn bản không để ý tới hắn.
Tần Dịch dở khóc dở cười, sư tỷ này không muốn để cho hắn dự thi, hắn vẫn cố chấp muốn tới, trong lòng sư tỷ đang giận dỗi đấy.
Bất quá Cư Vân Tụ cũng không phải hoàn toàn không quản, trước đó có vẽ cho hắn mấy bức họa dự phòng...
Chỉ không biết có thể dùng tranh vẽ sẵn hay không... Xem vừa rồi Tây Tương Tử cũng có thể dùng đan luyện sẵn, có lẽ vấn đề không lớn... Công tượng người ta chắc có lẽ cũng không chế tác ngay hiện trường, cũng mang theo đồ vật làm sẵn đến mới đúng.
Dù sao, cho dù cho ngươi một pháp bảo, trình độ của ngươi có thể phát huy được hay không cũng khó nói, vẫn phải xem lĩnh ngộ của mình đối với hệ thống này mới được.
Lên là được.
Tần Dịch vươn người đứng dậy, leo lên sân thi đấu.
Cư Vân Tụ mở mắt.
Thanh Trà cầm hai đóa hoa sơn trà, ở trên khán đài hô to.
- Sư thúc bổng...
Lời còn chưa dứt, bị Cư Vân Tụ trừng mắt liếc, lại tội nghiệp mà ngồi trở về. Trong lòng Cư Vân Tụ thiếu chút nữa tức chết, đồng môn toàn trường đang nhìn xem đấy, quá mất mặt xấu hổ.
Ngược lại, hình tượng của Tần Dịch lại không mất mặt, còn rất nở mài nở mặt. Thanh sam bạch trụy, tay áo bồng bềnh, sáo ngọc trong tay, tuấn nhã xuất trần. Thật sự rất thích hợp hình tượng của Cầm Kỳ Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711426/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.