Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
- Nhất niệm thanh linh, hồn thức chưa tan, như mộng như ảnh, tựa như quỷ, chính là âm thần.
Lưu Tô chậm rãi nói.
- Theo khái niệm đơn giản, âm thần chính là u linh không phải thật thể, nếu nhất định phải phân loại, ngay cả họa hồn của Cư Vân Tụ đều xem như âm thần, chẳng qua cấp bậc rất thấp. Ngươi tại Cầm Tâm chi cảnh, cũng đã có thể cảm nhận sơ bộ về công dụng của thần thức, ví dụ như linh giác, bói toán, không có cái nào không căn cứ vào trụ cột tinh thần, mà không phải chuyện pháp lực có thể hoàn thành.
Tần Dịch "Ừm" một tiếng.
- Ta đã cảm giác được linh giác của mình trở nên nhạy cảm, thật ra hôm nay cho dù ngươi không nói, ta cũng loáng thoáng cảm thấy có người ở không trung rình mò, chẳng qua chỉ không quá rõ ràng.
- Bởi vì ngươi còn chưa bắt đầu rèn luyện, đợi rèn luyện lên, thần thức cảm ứng, tất cả tình cảnh đều có thể rõ ràng rành mạch trong lòng, đã thay thế tác dụng của con mắt.
Lưu Tô nói.
- Đến Đằng Vân Cảnh, thần thức có thể phóng ra ngoài, bao phủ phạm vi trăm dặm, không chỗ nào không thấy; đến Huy Dương cảnh, thần thức ngưng kết, tựa như hữu hình, tản ra thì chiếu sáng ngàn dặm, ngưng tụ thì thành hồn linh, có thể ly thể ngắn ngủi, có thể xuống Cửu U, cho nên Huy Dương chi cảnh cũng là âm thần đại thành chi cảnh.
Tần Dịch nói.
- Nói cách khác, đóa hoa này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711413/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.