Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Trên bầu trời có dị vật đang xuyên qua các đám mây.
Là Tần Dịch khoanh chân ngồi trên khăn gấm, thần sắc có chút khẩn trương, đầu cũng không dám quay loạn.
Sau khi đưa vào pháp lực, khăn gấm biến ra chu vi mấy thước, giống như một cái thảm bay. Khống chế một chút sẽ bay thẳng lên trời, vừa nhanh vừa ổn, chỉ cần khu động rất ít pháp lực thì có thể duy trì phi hành rất lâu. Phi hành mang đến cuồng phong phần phật cũng đều bị một cái lồng phòng gió chuyển qua hai bên, mà không phải trực tiếp cứng rắn ngăn cản.
Cái này đã thật sự đang chứng minh không đúng vật lý rồi.
Đúng là thượng phẩm pháp khí, lại hướng lên nữa thì có thể coi như là pháp bảo rồi.
Thế nhưng, ổn đến mấy cũng như nhau, đối với người lần đầu tiên cưỡi loại pháp khí này, ngồi trên khăn gấm mỏng chu vi mấy thước, xung quanh trời xanh vạn dặm ngay cả che chắn cũng không có, người hơi có chút sợ độ cao chỉ sợ đã ngất đi? Tần Dịch tốt xấu còn có tu vi, không có sợ như vậy, nhưng cũng có chút nơm nớp lo sợ, sợ khăn gấm bất ổn sẽ ngã xuống...
Hiện tại, với chút tu vi của hắn mà ngã xuống, cương khí gì cũng không bảo vệ được, không thể không ngã thành thịt vụn.
Tần Dịch dán trên người một lá lại một lá Lơ Lửng Phù trước kia dùng thừa. Làm xong đây hết thảy mới hơi khoan thai, tò mò nhìn mây trắng bên người, thò tay sờ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711401/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.