Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Tần Dịch nghe vào những lời này rõ ràng có ý mập mờ cực lớn, để cho ai tới phân tích đều sẽ cho rằng đây tuyệt đối có chút ý vị làm nũng với tình lang, Tần Dịch đương nhiên cũng có loại cảm giác này.
Mặc dù cảm thấy có thể do mình lại nghĩ sai, ý của Minh Hà chưa chắc là như vậy... Nhưng lúc này còn kiên trì nói loại lời cô độc cả đời như "Thật sự vì đan dược", Tần Dịch có ngu ngốc đến mấy cũng không tới trình độ hết thuốc chữa như vậy.
Thượng phẩm tu hành là cái gì cũng đừng nói, trực tiếp hôn nàng là được.
Tần Dịch thì hơi nửa vời, chẳng qua là kề tai nói nhỏ.
- Đương nhiên là bởi vì nàng.
Lời này vừa ra liền triệt để ném đi tầng mạng che mặt "Đạo hữu" kia, biến thành quan hệ nam nữ trần trụi.
Minh Hà thầm than một tiếng oan nghiệt, chính mình lỡ miệng, làm sao có thể trách Tần Dịch?
Huống chi... Vì sao lỡ miệng hỏi ra câu kia, chính nàng cũng nghĩ không thông.
Ánh mắt của nàng có chút thất thần, nhìn đầm nước trước mặt không nói lời nào, trong đầm nước còn có vết máu nàng lúc trước bị thương tràn ra, phiêu phiêu đãng đãng, giống như tâm tình lúc này của nàng.
Thấy nàng không nói lời nào, trong lòng Tần Dịch cũng có chút rung động, cảm giác cái này như ngầm đồng ý cái gì đó.
Tư thế của hai người vốn là Minh Hà dựa lưng vào lồng ngực Tần Dịch, tay của Tần Dịch đỡ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711390/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.