Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Mấy ngày kế tiếp quả nhiên khôi phục trạng thái như lúc ở chung trong tiểu viện phủ thái tử.
Minh Hà mấy ngày mấy đêm đều ngồi trên tảng đá bờ đầm, căn bản không nhúc nhích.
Tần Dịch cũng một mực đang nắm chặt thời gian tu hành, bất quá tu hành của hắn không phải tĩnh tu thuần túy.
Sắp xếp thời gian là ban đêm ngồi tĩnh tu; buổi sáng luyện bổng pháp, ma luyện gân cốt; buổi chiều luyện thuật biến hóa.
Loại tu hành này thật ra là động tĩnh đều có đủ, tính mạng song tu chân chính trên ý nghĩa, mà không phải khái niệm song tu sau khi bị ô hóa... Mặc dù mộ thất cùng đầm nước chỉ cách nhau mấy trượng, có một âm một dương, nhưng hai bên mấy ngày qua ngay cả mặt đều chưa thấy qua.
Minh Hà sớm đã Tích Cốc, không cần ăn uống.
Tần Dịch vốn không tới trạng thái này, hắn không những cần ăn uống, hơn nữa cần hấp thu rất nhiều chất dinh dưỡng mới có thể cung cấp hắn rèn luyện cơ thể. Nhưng hắn có đan dược bổ sung năng lượng thân thể cần, trên trình độ nào đó, hiệu quả còn tốt hơn so với ăn uống một chút, cho nên cũng không cần đi ra ngoài kiếm ăn.
Chỉ là trong miệng nhạt như nước ốc.
Cái gọi tu hành, bề ngoài chính là từng bước tiêu trừ các loại dục vọng, từ ham muốn ăn uống đến tình dục, quyền dục, tham dục, thậm chí hạnh dục, Tần Dịch một mực cho rằng chính là như thế, tu hành chính là từ từ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711388/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.