Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Lúc này Lưu Tô đã bình tĩnh trở lại, Tần Dịch cũng không tiếp tục hỏi, hắn biết rõ Lưu Tô muốn nói tự nhiên sẽ nói.
Đây là một cây gậy chết tiệt đam mê biểu hiện tình yêu thích trang bức của mình, đồ vật có thể nói không cần hỏi, chính nó sẽ không giữ lại mà nói đến khi ngươi tê dại. Nó không nói, dĩ nhiên là chưa đến thời điểm thích hợp để nói, hỏi cũng vô dụng.
Hắn mở cái hộp thứ hai ra.
Trong hộp là một giới chỉ và một thanh mộc kiếm nhỏ, trên mộc kiếm khắc hoa văn kỳ diệu, có điểm giống mình vẽ lúc chế phù, thân kiếm mơ hồ tản ra uy áp mạnh mẽ, đập vào mặt hít thở không thông.
Lưu Tô ngược lại nhẹ nhõm.
- Đây mới là đồ vật bình thường nên có. . . Đây chính là Tru Ma Kiếm, là pháp bảo bổn mạng linh hồn hợp nhất cùng vị này tu sĩ khi còn sống, không biết trải qua bao nhiêu thiên tài địa bảo tế luyện. Vừa là pháp khí phi hành, lại dùng cho chiến đấu, có hiệu quả vô cùng mạnh mẽ đối với tru tà trừ yêu, đại khái xem như phiên bản mạnh gấp mấy chục vạn lần của thanh mộc kiếm của Minh Hà lúc trước.
Tần Dịch dùng hai đầu ngón tay cầm mộc kiếm lên, đồ vật bị Lưu Tô khoa trương rất cao này nhìn bề ngoài chỉ đáng bỏ túi, còn không lớn bằng bảo bối của hắn.
- Cái này phải dùng như thế nào?
- Ngươi trước mắt không dùng được. . .
Lưu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711385/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.