Đứng trước cửa động, Tần Dịch lập tức cảm giác được yêu lực khác thường đang hạn chế tàn phá của một loại năng lượng nào đó. Vì vậy, rét lạnh trong động không lọt ra ngoài, trong và ngoài động chính là hai thái cực khác biệt.
Bước qua một bức tường ngăn cách nhìn không thấy, một cỗ hơi lạnh thấu xương đánh úp lại, cảnh tượng trước mắt đã biến thành thế giới băng lam.
Gió lạnh điên cuồng cuốn qua, bốn phía đều là hàn băng cứng rắn, một mảnh trắng xóa mênh mông, cuối tầm mắt có mấy gốc cây giống như tượng băng, nhánh cây như băng lăng đan vào mà thành, ngưng kết trái cây giống như băng cầu.
Chỉ một chút thời gian quan sát, Tần Dịch cũng đã cảm thấy huyết mạch như muốn đông lại, vô ý thức mà ôm bả vai, hàm răng đều có chút run lên.
- Con mẹ nó... Lạnh quá.
Pháp lực Phượng Sơ tầng thứ ba, nhưng Tần Dịch còn là một Võ Giả, tu vi Tiên Thiên, luyện nhục đã thành! Tu vi như vậy cho dù trần truồng đứng ngoài phòng khi mùa đông khắc nghiệt cũng sẽ không cảm thấy chút lạnh nào, nhưng đứng ở chỗ này lại lạnh như người bình thường không có tu hành.
Cuồng phong gào thét thổi qua như dao nhọn cạo vào mặt. Tần Dịch vô ý thức híp mắt rút lui nửa bước, lại phát hiện tay áo đã bị phá.
Không phải phong nhận cạo phá, mà do đóng băng nứt vỡ. Sau đó bị gió thổi qua, hóa thành tro bụi rơi xuống.
- Hồn Đông Băng Phách thuật của Lẫm Phong đạo nhân...
Lưu Tô thấp giọng thở dài.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711344/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.