Tần Dịch không tin tà.
Lưu Tô biết rõ hy vọng xa vời, nhìn thần sắc khó coi của hắn vẫn an ủi.
- Cơ hội cũng không phải không có. Người bình thường lập bia sẽ không phải con số 4, chuột vải một đường đi lên, chỉ nhìn thấy hai cái bia ven đường. Có thể có các bia đá được phân bố ở những vị trí khácmà tầm mắt nhìn không thấy, không phải 7 thì là 9.
Tần Dịch nhẹ gật đầu, nhưng không có ý định tìm kiếm bia đá còn lại trên ngọn núi lớn như thế, mà trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi ở chỗ sâu trong mây mù.
Theo tình huống trước mắt, vu sư này nhất định đã bị tập kích, không thể đi ra ngoài, bị giết chết là tốt nhất.
Nếu như không chết, nói không chừng còn đang trị thương.
Dạ Linh bị thương thành như vậy cũng chỉ qua một đêm thêm nửa ngày đã chạy nhảy loạn xạ, có lẽ bởi vì huyết mạch, nhưng vu sư này còn có dược vật phụ trợ, có trời mới biết hiện đang khôi phục thành cái dạng gì?
Thay vì lãng phí thời gian tìm văn bia khắp nơi, còn không bằng đánh thẳng vào sào huyệt, thừa dịp hắn chưa khôi phục đánh trở tay không kịp!
Muốn giải pháp gì đó, trong phòng hắn không có?
Nghĩ rõ ràng những thứ này, Tần Dịch quyết đoán sải bước đi lên.
Ngay cả Lưu Tô đều bị cử động của hắn làm cảm thấy có chút sửng sốt, tiếp đó hiểu được, âm thầm khen ngợi.
Người này làm việc ngày càng quả quyết, hơn nữa đã có một loại ý chí dũng mãnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711331/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.