Trở lại trong phủ, ba người trực tiếp vào phòng Dạ Linh.
Dạ Linh đã không còn bộ dạng ngu xuẩn toàn thân cháy đen vừa rồi, thu thập chỉnh tề, mặc một bộ xiêm y rộng thùng thình, bọc cánh đã nhỏ đi vào bên trong. Mặt ngoài nhìn lại tựa như hài tử mặc quần áo người lớn, bàn tay nhỏ bé co lại trong tay áo, ôm đầu gối ngồi trên thềm đá đợi Tần Dịch.
Thấy Tần Dịch cùng huynh muội Lý gia tới đây, Dạ Linh vui vẻ, lại rất nhanh thu liễm, hồi phục thái độ đạm mạc ít nói lúc mới gặp.
Ở trước mặt Lý Thanh Lân, biểu hiện của nàng rất nhạt, rất giống ông cụ non.
Bởi vì mỗi khi toát ra một chút cảm giác ngây thơ, Lý Thanh Lân sẽ nói cho nàng biết, ngươi như vậy sao có thể báo thù, sao có thể thành đại sự?
Làm yêu quái bên cạnh hắn ít nói, lạnh lùng, mang theo hận ý, giống như là hình thái nhất định.
Vẫn là Tần Dịch tốt nhất, bất kể ngồi dưới đất hay bò loạn khắp nơi, Tần Dịch chẳng những sẽ không quát nàng, ánh mắt ngược lại càng thêm hiền lành, âm thanh kể chuyện ôn nhu thêm vài phần.
Lý Thanh Lân cũng không thèm để ý thái độ của nàng, vào nhà nhìn động lớn trên mái, cau chặt lông mày.
- Tu sĩ từ bên ngoài đến kia thật sự lợi hại như vậy sao? Có thể cách không giết người... Đây thật sự vượt ra khỏi phạm trù có thể dự tính.
Tần Dịch nói.
- Ngươi không phải nên chú ý tình huống của Dạ Linh trước sao?
Lý Thanh Lân nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711297/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.