Chỉ có tiểu hài tử mới làm lựa chọn, người lớn... Căn bản không có lựa chọn.
Chiến đấu đã khai hỏa.
Lý Thanh Quân đâm ngân thương tới, nhện yêu kia giống như cũng không nghĩ tới bên này sẽ phá hư ăn ý, trên mặt nổi lên vẻ giận dữ, vung cánh tay ngăn cản, nghe "Keng" một tiếng, phát ra tiếng va chạm của kim loại.
Một cánh tay khác của nhện yêu thẳng như trường kiếm đâm vào mặt Lý Thanh Quân, Lý Thanh Quân hơi nghiêng, cánh tay kia sượt qua tóc, mang theo mấy sợi đứt đoạn.
Ngân thương quét eo, quái vật lại lần nữa chống đỡ, song phương hơi lui một bước.
Xung quanh là bảy tám cái kén hình người bị quấn cực kỳ chặt chẽ, mà Lý Thanh Quân một tay giơ thương đối diện với yêu vật, cảm giác sợ hãi trước đó đã biến mất, trong mắt mang theo lãnh ý đáng sợ.
Trong cơn mưa tầm tã, mái tóc dài của nàng phiêu tán, mưa dán vào hai gò má, thân người càng thêm ướt đẫm so với lúc trước bị Tần Dịch xối, thân hình lại thẳng tắp như một cây trường thương, sừng sững bất động.
- Đạo sĩ trong miếu ở đâu?
Nhện yêu khặc khặc cười quái dị, thật sự phát ra tiếng người.
- Đương nhiên bị ăn rồi.
Nhất định bị ăn rồi, Lý Thanh Quân đã nhìn thấy xương trắng chất đầy trong một góc sân sau, trên đống xương trắng còn là đạo bào.
Nàng hít sâu một hơi, quát lạnh.
- Tội ác tày trời!
Ngân mang lần nữa động, vạch phá miếu đen kịt, khí kình bị quái vật làm lệch đi, đâm ra một động lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/165767/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.