Gió đêm thổi qua, toàn thân Lý Thanh Quân bị xối ướt đẫm lại không thể xuất chân khí hơi có chút run rẩy, Tần Dịch làm như không thấy, không có ý chiếu cố.
Lý Thanh Quân cũng cắn răng kiên trì rét lạnh, xách con thỏ trên mặt đất lên.
- Ta cho nó uống độc dược ta mang theo, dùng cái gọi dược hoàn giải bách độc của ngươi căn bản giải không được. Cho ta một lời giải thích!
Tần Dịch nở nụ cười.
- Bán thuốc dưới chân núi chỉ nhằm vào núi này, độc tố từ bên ngoài mang đến có quan hệ gì với ta? Dịch tả lợn Châu Phi chẳng lẽ cũng trách ta à?
Lý Thanh Quân tự động loại bỏ hai từ Châu Phi nghe không hiểu, cả giận nói..
- Đã biết ngươi sẽ nói như thế, vậy ngươi có năng lực giải độc của nó không? Giải không được thì chỉ là một tên lừa đảo không hề hiểu dược lý.
Tần Dịch tiếp nhận con thỏ, phát hiện toàn thân nó cứng ngắc như sắt.
- Nó đâu có trúng độc, mà một loại thuốc nào đó khiến cơ bắp cứ như đá, nếu con người dùng thuật này trong lúc đánh nhau rất có lợi đấy, chẳng qua có chút di chứng.
Tần Dịch tiện tay ném con thỏ đi.
- Nửa canh giờ, dược hiệu sẽ tự tiêu tán, còn muốn ta giải cái gì? Bảo ta giãn gân cốt cho nó, trừ khử di chứng? Ta nghĩ cứng lên thật ra cũng rất tốt...
Lý Thanh Quân sững sờ nhìn hắn, không biết nói gì cho phải.
Nói trắng ra là mình tùy hứng, tức giận ca ca giả bộ đi tìm tiên với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/165762/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.