🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Cố tiên sinh, đến đây, ly cuối cùng.



Tiếng chuông ngoài cửa sổ vang lên.



- Giờ tý, không còn sớm nữa, ly cuối cùng này ngươi cũng đừng để Cố tiên sinh người ta uống.



Lý Uy ngăn Mặc Thượng Thư lại.



- Thời tài tử mà thôi, Cố tiên sinh, chúng ta không cần để ý đến gã ấy, đến đây.



Cố An cười vang một tiếng:



- Được, vậy một ly cuối cùng.



Uống xong ly cuối cùng này, hoặc là ly cuối cùng của hôm nay, hoặc là ly cuối cùng của đời này.



Cố An một ngụm uống sạch sẽ, vốn định mượn linh lực nhìn xem có thể đem dược dịch tiết ra hay không, nhưng hai người bọn họ phỏng chừng cũng cân nhắc đến điểm ấy, linh lực của Cố An không có nửa điểm tác dụng.



Tầm mắt trước mắt bắt đầu mơ hồ, ý thức dần dần đi xa.



Bên tai truyền đến thanh âm của bọn họ.



- Cố tiên sinh? Sao lại ngã vậy.



[ Chọn đối tượng Vị Ương.]



[Xác nhận đối tượng lựa chọn: Vị Ương? ]



- Xác nhận.



* * *



Cảm nhận được linh khí nồng đậm xung quanh, Cố An thở phào nhẹ nhõm.



Sống lại.



Lại còn bỏ thuốc, đây là điều Cố An không nghĩ tới, hơn nữa thuốc kia còn là nhằm vào tu sĩ, Cố An hoàn toàn không có biện pháp.



- Di, Vị Ương đâu?



Lúc này Cố An mới phát hiện mình đang ở trên đỉnh núi.



Cách đó không xa, Vị Ương ngồi bên vách núi, hai chân thon dài lơ lửng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong-ta-co-gia-dinh/3317771/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiên Tử, Xin Tự Trọng, Ta Có Gia Đình
Chương 42: Bánh cũng không dám vẽ lớn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.