- Tiểu nương tử, mau vào đi.
Trước mắt Tiểu Lục Tử hơi sáng, vội vàng đón người vào trong.
- Tạ tiểu ca.
Nữ tử vào nhà, dịu dàng thi lễ với Tiểu Lục Tử.
Chưởng quầy kia thấy có khách nhân, liềnvuốt vuốt mái tóc còn thừa không nhiều lắm, tự mình đi lên phía trước nghênh đón:
- Tiểu nương tử nhưng là muốn ở trọ?
Nhưng mà nữ tử trước mắt này lại đột nhiên che mặt khóc thút thít.
- Tiểu nương tử, làm sao vậy?
Hai người đều sửng sốt, đứng tại chỗ chân tay luống cuống.
Ngươi cũng đừng tới đụng đồ sứ.
Chúng tôi vẫn chưa chạm vào ngươi.
- Tiểu nữ tử.. Vốn là nhân sĩ xã An Dương huyện Ngũ Phong, cha mẹ mất sớm, mấy ngày trước, có yêu ma xông vào nhà ta, nuốt sống chồng và con ta.
Nữ tử nghẹn ngào, đáng thương nhìn hai người, liên tục mở miệng:
- Ta.. ta.. hiện tại trên người không có xu dính túi.. lại không có chỗ nương tựa, không biết.. không biết..
Nói xong, toàn thân còn hơi run rẩy.
- Chưởng quầy..
Tiểu Lục Tử thấy nữ tử khóc như lê hoa đái vũ, trong lòng không khỏi động lòng trắc ẩn.
Cô gái này thật xinh đẹp.. Phi!
Thật đáng thương.
Chưởng quầy là người đã có tuổi, làm sao chịu được khảo nghiệm này, chợt thở dài một tiếng, phân phó:
- Tiểu Lục tử, ngươi mau đi sau bếp mang trà gừng tới, lấy thêm chút đồ ăn.
- Được rồi!
Tiểu Lục Tử đáp ứng, xoay người rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3316089/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.