Thấy Liễu Thanh Đại cùng Bạch Lộ Thu ngây ngốc tại chỗ không có phản ứng, Hoa Hữu Dung khóe môi tiếu kiều, lại cười nói,
- Bạch sư tỷ, Liễu sư muội, xin nhường đường.
- A.. A.
Hai người sững sờ, không tự chủ nghiêng người tránh ra.
- Đa tạ.
Hoa Hữu Dung cười khẽ, xoay vòng eo, bước từng bước nhỏ nhẹ nhàng xuyên qua.
Sau đó lại quay đầu nhìn Ôn Tri Hành, do do dự dự nhỏ giọng nói:
- Vương sư đệ, lần sau sư tỷ lại đến tìm ngươi.
Nói xong, nửa cắn môi mỏng, một khuôn mặt xinh đẹp giống như ráng chiều hoàng hôn.
Ánh mắt của nàng xấu hổ mang theo khiếp sợ, lại mang theo vài phần kiều mỵ.
Lần này, Liễu Thanh Đại cùng Bạch Lộ Thu hai người rốt cục hoàn hồn.
- Ngươi.. các ngươi.. các ngươi..
Liễu Thanh Đại chỉ tay về phía Hoa Hữu Dung, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Cho dù nàng là hoàng hoa tiểu khuê nữ, cũng nhìn ra vài thứ.
Hai người này là đang chơi trò chơi vui vẻ của người lớn!
Sắc mặt Bạch Lộ Thu không thay đổi, nhưng trong lòng lại có chút hỗn loạn.
Sao lại..
Tại sao hai người này lại ở bên nhau..
- Hoa sư tỷ đi thong thả.
Trong phòng, Ôn Tri Hành rốt cục lên tiếng, chỉ thấy hắn chậm rãi đứng dậy, hành lễ nói:
- Đa tạ sư tỷ hỗ trợ ta tu hành, sư đệ vô cùng cảm kích.
- Giữa ta và ngươi cần gì khách khí như thế.
Hoa Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3311016/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.