Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 120 Chương 119 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150
Chương sau
Thu đi đông đến, gió bắc ùa về, hàn ý như đao. Dù là ở trong phòng, cũng có thể cảm nhận được khí lạnh thấu xương kia thổi qua. - Hoàn toàn khôi phục! Giờ phút này, Ôn Tri Hành lại trần trụi nửa người trên, lộ ra thân hình vô cùng cường tráng. Trên thân thể nóng bỏng, có mồ hôi to như hạt đậu trút xuống, hóa thành sương mù màu trắng bao phủ toàn thân. Hai tay hơi nâng lên, trong cơ bắp vững như bàn thạch kia, phảng phất ẩn chứa lực lượng cường đại. Niết Bàn lần thứ hai, trực tiếp rèn luyện cơ bắp của Ôn Tri Hành, làm cho lực lượng của hắn tăng nhiều. Hiện tại toàn thân là sức lực. Thậm chí rất muốn tìm người đến đại chiến mấy chục hiệp. Lực lượng này, ta cũng coi như có chút sức tự vệ? Ôn Tri Hành nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt hưng phấn. Chỉ bất quá, biểu tình này chỉ duy trì trong nháy mắt, liền bắt đầu trầm xuống. - Có năng lực tự vệ cái rắm, nếu gặp lại Tư Nam Yên, còn không phải sẽ bị đè ở dưới thân sao. Hắn nhận ra thực tế. Hắn muốn trở mình làm chủ nhân, còn rất lâu. Bất quá đánh Trương Thiên Thành một trận.. hẳn là không thành vấn đề. Ôn Tri Hành xoa xoa hai tay, các khớp xương rung động. Trương Thiên Thành hiện tại chỉ vừa mới bước vào Khí Động cảnh, trong cơ thể có thể vận dụng linh khí ít lại càng ít. Hơn nữa hắn là ở Thuế Phàm tầng ba bước vào Khí Động Cảnh. Tuy nói là Thuế Phàm tầng ba, nhưng so sánh với Thuế Phàm tầng hai của Ôn Tri Hành, cũng khác nhau khá xa. Căn cơ rất nông cạn. Hắn một thân man lực, đánh Trương Thiên Thành thật đúng là rất dễ dàng. Đáng tiếc, không có cơ hội. Ôn Tri Hành có chút mang thù. Trương Thiên Thành ngay từ đầu đối với hắn cũng không thân thiện, thậm chí còn uy hiếp chính mình. Gần đây, còn từ chỗ hắn moi lấy một ít đan dược. Có thể thấy được Trương Thiên Thành này cũng không phải người tốt lành gì. Ngày thường, hẳn là cũng bóc lột một ít đan dược của những lô đỉnh khác. Chuyện của những người khác, hắn không quản được, nhưng nợ của mình sớm muộn gì cũng phải lấy lại. - Bỏ đi, bây giờ ta vẫn cần phải tu luyện. Ôn Tri Hành lắc đầu, không nghĩ đông nghĩ tây nữa. Tốc độ hồi phục của hắn đã rất nhanh, cũng không thể nhanh hơn được nữa. Hiện tại hắn đã rất được Tư Nam Yên coi trọng, nếu tiếp tục như thế. Ngày sau biết chạy trốn ra sao. Cho nên, bây giờ hắn tu dưỡng. Chỉ tiếc cả ngày ở chỗ này, hắn không có cơ hội đạt được tạo hóa mảnh vỡ. - Không nóng vội. Kinh nghiệm làm bài nhiều năm khiến Ôn Tri Hành có kiên nhẫn rất lớn. - Trong khoảng thời gian này, cũng vừa hay dùng để tu hành Huyết Độn Đại Pháp, để cho mình có thể nắm giữ hoàn toàn. * * * Lại là liên tiếp ba ngày. Ôn Tri Hành vẫn tự nhốt mình trong phòng. Bởi vì nguyên nhân tu hành Huyết Độn Đại Pháp, khí tức của hắn cũng một mực ở vào trạng thái suy yếu. Cho dù có người đến xem xét, cũng không phát hiện manh mối gì. - Huyết độn đại pháp này, muốn nhập môn quả thật không dễ. Ôn Tri Hành mặt không chút thay đổi đứng trên mặt đất. Bình thường mà nói, tu sĩ muốn tự sử dụng thuật pháp một cách tự nhiên, đều phải bước vào Huyền Diệu Cảnh mới được. Linh đài thanh minh, thần hồn cũng đủ cường đại, như thế mới có thể thi triển thuật pháp. - Huyết độn đại pháp này, là bí pháp hiếm có cảnh giới nào cũng có thể sử dụng. Nhưng cũng bởi vậy, rất khó nhập môn, càng khó khống chế. Không chú ý, tinh huyết trong cơ thể sẽ một chỗ toàn bộ bộc phát, có thể nói là nguy hiểm đến cực điểm. Mấy ngày nay vì tu hành Huyết Độn Đại Pháp, hắn xem như chịu nhiều đau khổ. Mỗi lần thử tu hành, đều phải hao tổn không ít tinh huyết. Cũng may sau khi thân thể trải qua hai lần niết bàn, thể chất đã sớm khác với người thường. Nhất là tốc độ khôi phục khiến Ôn Tri Hành cảm thấy khó tin. Đây là tiền vốn thuộc về hắn. - Thử lại lần nữa đi. Ôn Tri Hành hơi suy tư, lại vận chuyển Huyết Độn Đại Pháp. Chỉ thiếu chút nữa, hắn có thể nhập môn. Mấy ngày nay, mỗi lần hắn nếm thử, đều là thiếu chút nữa. Một bàn tay rộng rãi chậm rãi giơ lên, một điểm đỏ sẫm từ giữa ngón tay toát ra, rất nhiều huyết vụ bỗng phun trào ra. - Hừ.. Một tiếng rên rỉ từ trong miệng Ôn Tri Hành phát ra. Cả bàn tay của hắn bị huyết vụ bao phủ, sau đó lan tràn ra toàn thân. Trong nháy mắt, Ôn Tri Hành hóa thành một huyết nhân. Mùi máu tanh nồng nặc đến cực điểm lan tràn trong phòng. - Đây là.. khống chế được rồi! Ôn Tri Hành không nhúc nhích, trong mắt toát ra một tia tinh quang. Hắn tâm hữu linh tê, đã cảm giác được. Mọi thứ đều rất suôn sẻ. Hắn sắp thành công rồi, chỉ cần tiếp tục kiên trì trong chốc lát, nắm lấy cảm giác này.. Đúng lúc này, thanh âm của Trương Thiên Thành từ ngoài sân truyền đến. - Ôn sư đệ. Nếu là lúc trước, Trương Thiên Thành tất nhiên sẽ không chào hỏi, trực tiếp đẩy cửa mà vào. Nhưng hiện tại, quan hệ song phương cũng coi như thân cận, tự nhiên không thể làm như vậy. Tiếng hét này xem như là đang nhắc nhở Ôn Tri Hành, gã muốn tiến vào. Nghe được thanh âm này, Ôn Tri Hành nhất thời cả kinh, huyết khí trong cơ thể bắt đầu hỗn loạn. - Rắc rối! Hắn nhướng mày, đến lúc nào không đến, hết lần này tới lần khác lại vào ngay lúc này. Hắn vì nhập môn bí pháp này mà chịu đủ tra tấn. Nếu là bởi vì Trương Thiên Thành mà thất bại trong gang tấc.. - Vậy ngươi cũng đừng trách ta! Ôn Tri Hành trong lòng phát ác, lại tiếp tục phát động Huyết Độn Đại Pháp. Sau một khắc, cả người hoàn toàn hóa thành một đoàn huyết vụ. Ong ong! Huyết Sát chi khí tràn ngập. Cả người lập tức từ trong phòng biến mất, xuất hiện ở ngoài sân. Trương Thiên Thành đang vui tươi hớn hở tới gần. Còn chưa kịp phản ứng, một bóng người bị huyết vụ bao phủ xuất hiện trước người gã. Một đôi mắt đỏ tươi đối diện gã, lóe ra ánh sáng khát máu. - Ngươi.. Ngươi.. Ngươi là.. Con ngươi Trương Thiên Thành trong nháy mắt mở to, nội tâm chấn động tới cực điểm. Bùm! Ôn Tri Hành không nói một lời, khí huyết quanh thân cuộn trào, một chưởng uy mãnh đánh ra. Quyền phong như trâu phi nước đại, thế như sấm sét đánh về phía Trương Thiên Thành. Trương Thiên Thành cảm giác máu huyết toàn thân như muốn đông lại, cả người lạnh như băng. Trong đầu hắn trống rỗng, căn bản không có cách nào suy nghĩ. Hắn tuy là tu sĩ Khí Động Cảnh, nhưng vẫn bị thải bổ, chưa bao giờ trải qua chiến đấu. Loại chuyện này, hắn chưa từng gặp qua a. Đây là ai? Tại sao lại tấn công ta? "..." Trong đầu không ngừng có nghi hoặc thoáng hiện. Bùm! Bàn tay va chạm với máu thịt! Trương Thiên Thành bị một chưởng hung hăng đánh bay, đụng vào tường đá ngoài viện. Sau khi va chạm, ý thức của Trương Thiên Thành cũng bắt đầu mơ hồ. Bùm! Bùm! Bùm! Lại là nắm đấm như mưa rơi xuống. - Mạng ta xong rồi! A! Trương Thiên Thành chỉ thoáng qua ý nghĩ này đã bị sống sờ sờ đánh cho hôn mê. Ôn Tri Hành thấy thế, không dừng tay, bổ sung thêm mấy quyền. Mãi cho đến khi thân thể Trương Thiên Thành chỉ còn co quắp theo bản năng. Vẻ mặt Ôn Tri Hành lạnh lùng. Một lát sau, mới ngồi xổm xuống kiểm tra một phen. Thấy Trương Thiên Thành hôn mê thật, mới tản đi huyết vụ quanh thân, khôi phục hình dạng ban đầu. [Trải qua tu hành khắc khổ, Huyết Độn Đại Pháp của ngươi chính thức nhập môn.] - Nhập môn rồi! Ánh mắt Ôn Tri Hành vui mừng, nhưng sắc mặt trắng bệch. Lúc này, tinh huyết trong cơ thể hắn xói mòn nghiêm trọng. Chỉ là chạy ra một khoảng cách, liền tiêu hao đại bộ phận tinh huyết trong cơ thể. Chậm một chút nữa, hắn phỏng chừng sẽ bị hút khô chết. - Nguy hiểm thật. Ôn Tri Hành vẫn còn sợ hãi. Huyết Độn ĐẠI Pháp này thật sự là nguy hiểm. Nhưng hắn vẫn vui vẻ mà cười. Bởi vì hiện tại hắn rốt cục có át chủ bài. Nhìn Trương Thiên Thành trên mặt đất bị đánh mất đi nhân tính, Ôn Tri Hành lại khôi phục bình tĩnh. - Một mã về một mã, ngày sau nợ trước của chúng ta cũng coi như thanh toán xong. Ngay sau đó, biểu tình trên mặt Ôn Tri Hành biến đổi, hóa thành vẻ mặt thân thiết, ngồi xổm xuống, vừa tát mặt Trương Thiên Thành, vừa la lên: - Trương sư huynh, Trương sư huynh, huynh làm sao vậy! Bốp! Bốp! Bốp! Trương Thiên Thành lại bị tát mấy cái. Thấy gã chỉ vô ý thức rầm rì vài tiếng, Ôn Tri Hành vẫn vẻ mặt lo lắng bóp lấy khuôn mặt sưng húp không ra dáng của Trương Thiên Thành, khiến gã há miệng, nhét một viên Vạn Diệu Tiêu Hồn Đan vào trong đó. - Trương sư huynh, nhanh, uống thuốc đi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 120 Chương 119 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150
Chương sau