Thời gian đã qua giờ tý.
Một ngày mới đã bắt đầu, tự nhiên có thể thu Mảnh Vỡ Tạo Hóa.
Đát, đát, đát..
Chợt, Ôn Tri Hành cũng cảm nhận được tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.
Theo cảnh giới tăng lên, cảm giác của hắn nhạy bén không ít.
Bước chân tuy nhẹ.
Nhưng hắn vẫn cảm giác được tiếng bước chân có chút vội vàng.
Là ai?
Ôn Tri Hành khẽ nhíu mày.
- Sao mà vừa mới trở về, đã có người hơn nửa đêm tìm mình.
- Ôn sư đệ, lần sau liên lạc.
Mục Vân Thanh cảm nhận được người đến, vì không muốn bại lộ, liền bắt đầu thi pháp làm cho hào quang tiêu tán.
Nhưng trước khi đi, y vẫn mở miệng lần nữa.
- Ôn sư đệ, nếu có thể, thân cận Khâu Oanh Nhi nhiều hơn, sư huynh chờ tin tức của ngươi.
Nói xong, hình ảnh một trận mơ hồ, chợt hoàn toàn tiêu tán.
Thân cận Khâu Oanh Nhi?
Ôn Tri Hành nhíu mày.
Vì sao phải tiếp cận Khâu Oanh Nhi?
- Kẽo kẹt.
Không đợi Ôn Tri Hành ngẫm nghĩ.
Ngay sau đó, cửa phòng bị đẩy ra, người tới chính là Khâu Oanh Nhi bị thương không nhẹ.
- Khâu sư tỷ..
Ôn Tri Hành hơi kinh ngạc đứng dậy, hai mắt hơi nheo lại.
Khâu Oanh Nhi hơn nửa đêm tìm mình làm gì?
Thật đúng là nói Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Khâu Oanh Nhi vào cửa, đang định mở miệng, đã thấy sắc mặt Ôn Tri Hành tái nhợt, hơi thở dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3058075/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.