Khâu Oanh Nhi ngẩn ngơ tại chỗ.
Trong lòng nàng chỉ có một cảm giác.
Mình giống như một Muggle.
- Sư tôn.. Khó trách ngươi đối với những chuyện nội gián kia không để ý, ta còn tưởng rằng..
Khâu Oanh Nhi đỏ mặt, có chút xấu hổ.
Sư tôn không khỏi có chút quá đáng, lại ngay cả nàng cũng lừa gạt.
- Ngươi vì cái gì, cho rằng sư tôn lão hồ đồ, đúng không?
Tư Nam Yên liếc nhìn Khâu Oanh Nhi có vẻ tức giận bất bình, mỉm cười.
- Sư tôn, đệ tử.. Đệ tử không phải ý này..
Khâu Oanh Nhi vội xua tay, vội vàng phủ nhận.
- Được rồi, vi sư hiểu rõ trong lòng.
Thanh âm Tư Nam Yên chậm rãi nói:
- Lệnh bài cung chủ vi sư giao cho ngươi lúc trước vẫn còn?
- Ở đây, vẫn giữ tốt.
Khâu Oanh Nhi vội gật đầu, đưa tay móc vào ngực mình.
- Này?
Không.
Khâu Oanh Nhi nhất thời cả kinh.
Mất rồi?
Tư Nam Yên nhíu mày.
- Không có không có..
Sắc mặt Khâu Oanh Nhi trắng bệch, lại đào sâu vào, chợt vui vẻ nói:
- Tìm được rồi, tìm được rồi!
Một vệt tuyết trắng chợt lóe lên, lệnh bài cung chủ kia xuất hiện trong tay nàng.
Trên lệnh bài đang ẩn ẩn bốc lên nhiệt khí.
Khâu Oanh Nhi đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng nhẹ nhõm.
Đồ chơi bảo bối này cũng không dám ném a.
- Oanh Nhi, ngươi giấu thật sâu a..
Tư Nam Yên hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3058036/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.