Trương Thiên Thành thấy thế, cuối cùng tiến lên một bước, vui tươi hớn hở giải thích:
- Ôn sư đệ, ngươi đã quên, ngày đó lúc chúng ta tuần tra, chính là dùng đan dược của ngươi cứu tiểu tử này một mạng a.
- Tuần tra.. Là hắn!
Ôn Tri Hành chớp mắt, cũng hồi tưởng lại.
- Thì ra là người bị hút khô.
Đây quả thực chính là hai người khác nhau.
Hèn chi hắn không nhận ra.
Sau đó hắn còn thuận đường đưa tới hai khỏa Địa Nguyên Đan.
Đúng là ân cứu mạng.
Nhưng ngay sau đó, Ôn Tri Hành lại nhận ra không đúng.
Cái này hình như cũng không qua bao nhiêu ngày.
Người này không ngờ khôi phục nhanh như thế, cho dù có Địa Nguyên Đan cũng không nên khôi phục nhanh như vậy chứ?
Hắn nhớ rõ mấy ngày trước lúc đi thăm y, hình như còn rất khô quắt.
Cho dù lại cho y mấy khỏa Địa Nguyên Đan, hẳn là cũng sẽ không khôi phục nhanh như vậy mới đúng.
- Ôn sư huynh, ta thân không có vật gì, ta thật sự không thể báo đáp..
Vương Thủ Chân lại kích động mở miệng:
- Bằng không ta lại lạy sư huynh mấy cái.
Nói xong, lại muốn quỳ xuống.
- Đừng, đừng, đừng!
Ôn Tri Hành vội vàng đưa tay ngăn lại, nói:
- Vị sư đệ này, ngày đó cứu ngươi không phải là ta, mà là Trương sư huynh.
- Ôn sư đệ, nếu không có đan dược của ngươi, ta có thể cứu được Vương sư đệ sao?
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3058027/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.