- Ha ha, sư muội, ngươi có lòng tin với hắn như vậy sao?
Đúng lúc này, Mục Vân Thanh cũng mở miệng.
Gã cũng không rời đi.
Gã muốn nhìn xem Vương Thủ Chân rốt cuộc có bị Liễu Thanh Huyền thu làm đệ tử hay không.
Trong mắt gã, Vương Thủ Chân này cũng không có gì đặc biệt.
Cũng không biết Liễu Thanh Đại vì sao tự tin như vậy.
Nói xong, lại liếc mắt nhìn ra xa, thân ảnh Ôn Tri Hành và Liễu Thanh Huyền bị một màn sáng che giấu.
Mông mông lung nhìn không rõ.
- Ta rất có lòng tin với Vương sư đệ.
Liễu Thanh Đại nghiêng đầu, chống nạnh nhìn về phía Mục Vân Thanh,
- Mục sư huynh, ánh mắt của ngươi cũng không được a.
- Ồ, vậy sao?
Mục Vân Thanh nheo mắt lại, hứng thú nói:
- Sư muội, sao muội lại quen biết Vương Thủ Chân như vậy?
Trong lòng gã khẽ động.
Liễu Thanh Đại hình như biết cái gì đó.
- A, chúng ta chính là ở..
Liễu Thanh Đại nghe vậy, đang muốn nói ra cảnh tượng mình và Ôn Tri Hành gặp mặt, nhưng nghĩ lại.
Nghĩ tới Ôn Tri Hành nói với mình, trong Chính Dương Tông có người muốn giết hắn.
Chợt, khẩu phong bản năng vừa chuyển, nhíu nhíu mày nói:
- Ta cùng Vương sư đệ tự nhiên là tại bên trong tông môn nhận thức, ta thấy thân thể hắn bất phàm, là một mầm mống tốt, nói không chừng so với sư huynh ngươi còn mạnh hơn!
- A, vậy ta đây ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/2784026/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.