Edit: Mỹ Nữ & Mỳ Cay
Hòa Thuận dừng lại đánh lửa cẩn thận nghe ngóng, quả nhiên có một tiếng sột soạt đang từ từ đến gần nàng. Âm thanh càng ngày càng gần, Hòa Thuận khẩn trương đánh một cục đá lửa khác, đá lửa đốt cháy cành khô trên mặt đất, chiếu sáng cả khe đá.
"A!" Hoà Thuận kêu lên xé toạc màn đêm khiến một đàn chim lớn điên cuồng bay đi.
"Đi đi, đi đi." Hoà Thuận không ngừng đập vào vết nứt của tảng đá bằng một nhánh cây, thông qua ánh sáng có thể thấy vết nứt của tảng đá được bao phủ bởi các loại côn trùng.
Chúng phát ra tiếng sột soạt khi di chuyển, lao về phía khe đá như thủy triều, Hoà Thuận hét lên kinh ngạc, liên tục quét lũ côn trùng ra ngoài bằng cành cây. Đội quân sâu bọ tiếp tục bò lên không thèm để ý.
Hòa Thuận đỡ không được đành phải lui về phía sau, lưng áp chặt vào đá. Đúng lúc này cành khô cháy rụi, nguồn sáng duy nhất cũng vụt tắt. Trong bóng tối Hòa Thuận tuyệt vọng sợ hãi, nàng cảm giác được có thứ gì bò lên giày của nàng, nàng thất thanh khóc rống lên.
Ấy vậy mà Dương Tuyết Châu trên tay nàng đột nhiên phát sáng, từ một quả cầu nhỏ trở nên càng lúc càng lớn, chiếu sáng toàn bộ vết nứt trên đá. Chi chít sâu bọ cũng bị ánh sáng đó đuổi đi.
Hòa Thuận sống sót sau tai nạn ngồi sững trên đất, khóc rống lên. Dương Tuyết Châu phát ra bạch sắc quang mang, ấm áp bao quanh người nàng, nàng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-truc/2530792/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.